VN88 VN88

Tâm sự 10 năm kiệt sức vì cống hiến không công cho nhà chồng

Làm được một thời gian cơ quan phát hiện ra, anh phải vào trại cai nghiện 2 năm, thời gian này tôi phải gồng mình gánh vác gia đình. Anh vào trại thì tôi cũng xin được làm giáo viên dạy hợp đồng của huyện với mức lương thấp, khó khăn chồng chất khó khăn. Gia đình tôi ở chung 4 thế hệ, mỗi mẹ chồng có lương hơn 1 triệu/tháng, nhà toàn người già và trẻ nhỏ, chỉ mình tôi có sức lao động. Hoàn cảnh như vậy nên tôi phải cố gắng rất nhiều

Năm 2011 anh rời trại cai nghiện, vì muốn dứt hẳn với ma túy anh ra làm rửa xe cho chú để chú quản lý chặt chẽ, làm được một năm anh chán rồi bỏ. Năm 2012 anh xin đi làm cùng người anh họ, lúc này vì anh có tài lẻ nên cũng được trọng dụng, lương anh cũng khá cao, gấp 7 lần lương của tôi nhưng vài tháng trời không thấy anh gửi tiền về chăm con. Tôi có hỏi anh nói chưa có, thời gian anh về thăm tôi và con cũng thưa dần dù chỗ làm của anh cách nhà chỉ vài chục cây số.

Sau gần chục năm chắt chiu, tôi cũng để ra được số tiền gần trăm triệu nhưng số tôi cũng chẳng may mắn do đầu tư vào chăn nuôi, vì dịch bệnh số tiền bao năm vất vả chỉ trong vài tháng không cánh mà bay. Tôi suy nghĩ nhiều, buồn chán nên đau bụng thường xuyên, nghi ngờ mình bị ung thư dạ dày vì họ hàng cũng có người bị vậy. Do không có tiền để đi khám, hàng ngày tôi phải chịu cơn đau vật vã, hàng quán ế ẩm. Tôi nghỉ bán hàng nên thu nhập chính của 3 mẹ con trông vào đồng lương ít ỏi và vài sào ruộng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.