VN88 VN88

Tâm sự 10 năm kiệt sức vì cống hiến không công cho nhà chồng

Tôi vẫn quyết định giữ em bé ở lại mà không cần anh cưới nhưng phải đăng ký kết hôn. Thai được năm tháng, chúng tôi đăng ký, chuyện sắp sinh em bé cuối cùng cũng đến tai bố mẹ anh. Chúng tôi tổ chức đám cưới vội vàng, 18 ngày sau đám cưới tôi sinh bé trai kháu khỉnh, rất đáng yêu, vừa sinh bé được một tháng thì thấy anh quấn chăn kín mít nhắn những lời yêu thương tới một cô gái nào đó. Tôi hỏi anh sao làm vậy, anh giải thích chỉ là trêu đùa, do mải chăm con nên tôi cũng không để ý đến nữa.

Tâm sự 10 năm kiệt sức vì cống hiến không công cho nhà chồng

Lương anh gấp đôi lương tôi nhưng chẳng mấy khi anh đưa tôi tiền để chăm con, năm 2008 tôi sinh tiếp bé trai thứ hai. Sau gần 5 năm chung sống tôi phát hiện anh đập đá, vì đơn vị tạo điều kiện cho anh đi học thêm ở ngoài nên anh lại càng có điều kiện cắn đá mà không ai biết. Bé thứ hai được 2 tháng tôi kiểm tra điện thoại anh thấy trong đó đầy những lời yêu thương của một cô bé nào đó gửi tới. Tôi liền gọi tới số đó thì em nhấc máy, nói với em rằng chị vừa sinh em, em đừng làm phiền tới gia đình chị nữa. Sau đó tôi hỏi anh, anh nói do bạn bè mượn điện thoại anh nhắn tôi cũng bỏ qua.

Lúc này trong đơn vị cũng có người nghi ngờ, anh vội vàng xin ra quân, sợ bị mọi người phát hiện. Gia đình cũng đồng ý và khuyên anh nên cai nghiện, anh hứa sẽ tự cai ở nhà. Thời gian này tôi giúp anh đi khắp nơi để mua thuốc cai nhưng nằm được vài hôm anh lại chồm dậy do cơn thèm thuốc ập tới. Dù chưa cai được gia đình lại xin cho anh vào làm quản giáo trong một trung tâm cai nghiện, tôi đã khuyên anh và bố mẹ chồng không nên đưa anh vào đó, càng có cơ hội dùng thuốc.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.