Nhưng rồi càng về sau, nàng càng thấy thích thú hơn khi đầu lưỡi chàng kéo rà từ cổ chạy dài xuống bờ ngực trần mà Đức đã cởi áo nàng ra từ lúc nào. Chàng liếm qua liếm lại lên hai đầu vú nhỏ đỏ ửng hồng. Đức xoa bóp lên vuong núi nhấp nhô ấm áp mịn màng khiến cho Lành không tài nào chịu đựng được nổi. Nàng trân cứng mình lên chịu đựng, cơn kích dục mỗi lúc cuồn cuộn bốc dậy như trăm ngàn ngọn lửa thiêu đốt lên khắp cơ thể nàng. Lành bỗng dưng rên khe khẽ:
– Uzm…Uzm… Anh Đức… Em hạnh phúc quá… Em sung sướng lắm anh ơi…
Đức đam mê vận dụng hết khả năng kinh nghiệm của một bác sĩ chuyên khoa phụ nữ. Chàng biết điểm nào dễ rung cảm, dễ xúc động thì chổ đó đều được chàng đưa lưỡi ghé ngang qua. Lành chỉ là một cô gái non nớt đâu thể cưỡng lại được dòng thác nhục thể tuôn ào ạt. Nàng khép kín mắt, hé mở bờ môi tận hưởng những cảm giác vừa tê buốt điếng hồn, vừa khoái cảm điên loạn.
Đức chẳng còn giữ cái vẻ đạo mạo của một vị bác sĩ nghiêm túc lúc làm việc ở phòng mạch. Mà bây giờ trong phòng tân hôn chàng tự khoác cho mình cái mặt nạ hỉ thần hoan lạc. Thân thể Lành dịu mềm như cọng bún trong vòng tay người đàn ông lão luyện chuyện ái ân mà bây giờ đã là chồng nàng. Đức nói:
– Dang rộng hai chân ra đi em.
Lành ngây ngô như một đứa bé vâng lời chàng từ từ dang rộng đôi chân ra. Như một cánh cửa thiên đàng vừa hé mở, chàng hấp tấp mân mê ve, vuốt lên âm hộ của vợ. Bác sĩ Đức như đã có chuẩn bị trước. Ông đưa tay vào áo gối mò lấy ra cây đèn Pin hình dạng của cây viết mà ông thường hay dùng trong phòng mạch mỗi khi khám xét bệnh nhân.