Mười đã chơi xong nảy giở. Hắn nằm yên nghe cuộc nói chuyện ở bên ngoài. Nó tức lắm nhưng thấy khuya, nên không muốn gây ỏn ào. Hắn lầm bầm chửi thầm trong đầu. Hai gã kia thật ra cũng chẳng thân thiết gì với hắn. Thấy thằng Mười cồ nhà nên cứ kéo đến bày độ nhậu nhẹt, cờ bạc.
Lần nào cũng vậy, nhậu xong lâ bày trò đi kiếm em út, bắt bò lạc.
Mười đã biết điều, rước thêm con Đậu về cho hai đứa nó. Vậy mà tụi nó lại chê. Nhứt định đòi chơi con Mén, người yêu của thằng Mười.
Chưa quen với bóng tối trong buồng, gã thanh niên quờ quạng hai tay, mò từng bước đi kiếm con Mén.
Chờ cho gã tới gần, Mười co chân đạp một phát cực mạnh vào ngực hắn. Gã thanh niên văng bắn ra ngoài, nằm sóng soài trên sàn nhà.
Gã kia bênh bạn, cầm cái chai bia nhào vô, miệng hắn chửi toáng lên:
– Đụ má thằng Mười. Mầy mê đĩ, đánh anh em phải hôn?
Vừa nói hắn vừa xăm xăm bước tới. Con Đậu hoảng hết, nó ôm chặt cứng chân hắn lại. Gã thanh niên dang nóng máu, hắn dừng lại, thẳng chân đạp một cái thật phủ phàng vào mặt con Đậu, làm con nhỏ té bật ngữa.
Mười từ trong phòng phóng ra. Hắn chụp lấy tay của gã kia, dằn lấy chai bia. Hai bên ôm nhau té lăn cù trên sàn nhà làm ngã dổ mấy dĩa đồ nhậu, vỏ bia văng tung tóe.
Gã thanh niên bị thằng Mười đạp lúc nãy cũng lồm cồm ngồi dậy, nhào tới gia nhập cuộc chiến.