Nàng vừa nói vừa thấy thật buồn cười trong bụng. Ðã lâu rồi Hương mới được thấy thoải mái hồn nhiên như vậy. Cho dù nàng cũng tự biết nàng không còn là một cô gái ngây thơ như thời mực tím năm xưa nữa, Hương vẫn thấy muốn đùa giỡn phá phách với Quang. Nàng cảm thấy nàng có thể san sẻ nguồn vui với hắn. Quang cũng đem lại cho nàng một tí phần an ủi trong tâm thần ngoài sự thỏa mãn dâm dục.
– Em thiệt tình à nhe. Tối nay em có gặp anh được không?
– Sure, anh. Chắc ổng lại đi đánh bài. Em gặp anh ở văn phòng nhé?
– Ok, anh sẽ đợi em. Em đang mặc gì trên mình đó?
Rồi, nữa rồi, không sai mà. Lần nào cũng như lần nào, hai người “xã giao” qua loa lúc đầu ở trên điện thoại, rồi lập tức chuyển câu chuyện tình duyên sang phần “phone sex” gây cấn. Nhưng cái mục này đâu phải là do người đàn ông “phức tạp” sáng chế ra để áp dụng với con mồi đâu. Thật ra, Hương là người khởi đầu đấy chứ, và từ đó trở đi, cái chuyện làm tình “qua đường dây” đã thành một món khai vị quen thuộc ở trên “thực đơn” du hí của cặp tình nhân.
– Hừm … let see, em mặc áo ngủ mầu kem nhạt …
– and ???
– Với cái quần ngủ ngắn cùng bộ, cũng mầu kem luôn …
– Em có … mặc quần lót ở trong không?
– C.. ó, … có chứ. Trái tim của Hương bắt đầu đập mạnh. Nàng thấy hơi tức ngực, hai bên má của nàng nóng ran lên. Hương vừa trả lời trên điện thoại, vừa phải nuốt nước bọt. Nàng thấy vương vướng đờm trong cổ, từng lời nói khiêu gợi của nàng bị mắc kẹt, khó thoát ra khỏi môi.
– Quần lót của em … mầu gì?
– D.. ạ, mầu trắng.
– Em cởi ra đi.
– D.. ạ, anh đợi em một chút ….