Chị tạo ra những va chạm nhẹ giữa ngực chị vào tôi khiến người tôi nóng ran. Nhiều lúc chị vô tình cầm tay tôi rồi vội thả ra và cười xòa. Chị ngồi sát vào tôi hơn. Người tôi run rẩy, mặt đỏ bừng. Chị phì cười: “Em chồng ngây thơ quá, hay để chị dạy cho em mấy bài để mai mốt em đi tán gái cho quen đi, chứ cứ kiểu này thì ế vợ mất thôi”. Tôi chưa hiểu hết lời chị nói và cũng không biết chị sẽ dạy tôi những gì thì chị đã ôm lấy tôi, rất vội vàng: “Dũng, em hãy quên chúng ta là ai đi, cho chị một lần, được không?”
Không thể cưỡng được những cảm giác miên man ấy, tôi thinh thích lạ thường. Không còn cái khoảng cách chị em nữa, tôi cũng ghì chặt lấy chị và hôn vồ vập. Khi ấy tôi như quên hết mọi thứ, còn lại trong tôi chỉ còn lại cơ thể chị và ham muốn đàn ông của mình.
Đêm ấy và cả những đêm sau nữa, tôi và chị đã làm “chuyện vợ chồng” với nhau. Thật xấu hổ khi tôi phải nói rằng tôi rất mong cho trời mau tối, để tôi được trong vòng tay chị. Tôi run rẩy đón nụ hôn và những cái mơn trớn của chị. Tôi biết mình đã sai nhưng càng thấy sai thì tôi lại càng lao vào. Để từ bỏ một thói quen thật khó.
Có nằm mơ tôi cũng không nghĩ là mình có thể làm chuyện ấy với chị dâu, bởi chị là chị dâu của tôi. Nhưng rồi giống như một thứ men say, chị đã hút hồn tôi mất rồi…