Vậy thì tôi cứ vỗ “phập”, “phập” xuống mấy cái rồi xoa xoa, vỗ tiếp. Vỗ cho tới khi mông Liên hoằn lên nhiều lằn đỏ đan chằn chịt, chéo ngang. Tôi hỏi, “Bây giờ đau chưa”. Liên chỉ nói: “Đau … nhưng … được”.
Sau đó, tôi để cho Liên nằm nghỉ một lát. Nó nằm im như đang ngủ, cho đến khi nó hơi cựa mình thì bất thần tôi đưa tay nắm lấy quần lót nó giựt mạnh xuống. Cái quần lót rách tẹt một đường. Liên giựt bắn người lên, phát lên tiếng “há”, thì tôi đã giựt luôn cả cái quần lót bây giờ đã rách làm hai ra khỏi mông. Tiếp theo, tôi phát mạnh ba, bốn cái bạt tay xuống mông, “bát, bát, bát, bát”, mạnh gấp đôi lần cái vỗ trước. Liên la “ĐAU QUÁ” thì tôi ngưng.
“Đánh đau quá à!”, giọng Liên bây giờ hơi nhõng nhẽo, có lẽ nó bắt đầu thích thú với trò chơi. Tôi hít hơi trả lời, “Tại đánh đau mới cảm giác đước da thịt săn chắc dưới lòng bàn tay, thấy mông đỏ quằn lên, … như run run mỗi phát mạnh vô”.
“Đỏ lên chi vậy. Em sợ đau lắm”, Liên thỏ thẻ.
“Đỏ lên sẽ thấy hấp dẫn hơn”, tôi chợt hỏi “Nhưng mà em có sợ anh không ?”.
Liên gật đầu, nói : “Sợ ! … Sợ … nhưng sợ không mặc quần áo gì hết như vậy”.
“Sợ hay mắc cỡ ?”, tôi hỏi. Liên đáp: “Cả hai …”
Những lời đối thoại qua lại giữa Liên và tôi càng lúc càng làm cho Liên thấy yên tâm gần gũi với tôi hơn. Tôi không ngờ hơn 4 tiếng sau đó, những gì tôi muốn ở con bé đã được mãn nguyện. “Hành hạ” thì tôi cũng đã làm theo đúng với thị hiếu. Thoạt đầu như buộc tay, rồi trói chân hay như kéo căng từ hai bên góc giường và dùng roi quất. Song tất cả tôi đều làm trong phạm qui của bà Oanh đưa ra. Dĩ nhiên thì con bé bị đau đớn lắm nhưng rồi tôi thấy nó cũng thích. Tôi mới gia tăng mức độ. Tôi treo con Liên, đầu chổng ngược xuống (ở trên trần nhà có cái móc sẵn do bà Oanh nhờ thợ làm), từ vị trí này tôi có thể vừa đứng vừa liếm l… con bé và ngược lại nó vẫn khẩu dâm cho tôi được.