Rốt cuộc điều gì đến với tôi đều không khó như mình tưởng. Cả mẹ lẫn con đều nằm trong vòng tay tùy thích của tôi hết. Chỉ có điều, nếu tiếp tục như vậy hoài tôi sợ tình cảm sẽ nảy sinh càng đậm. Hay chính trong lòng tôi đã sinh tình đậm rồi mà còn chưa biết. Bởi vì cách vài ba hôm, tôi không tới thăm mẹ con bà Oanh là lòng nhớ nhung da diết.
Nhưng khổ nỗi là tình cảm lại san sẻ cho cả hai người có bền được bao lâu không. Người ta hay nói lòng đàn bà ích kỹ mà ! Nhưng làm sao bỏ được khi biết rằng yêu người mẹ ở cái mặn mòi bao nhiêu, thì yêu cô con gái ở cái phơi phới của da thịt. Hai thứ chan hòa lẫn nhau, không thể thiếu một !
Vì muốn được gần gũi hai mẹ con cô, cũng như để đứng ra bảo bọc hai người từ bỏ cái nghề làm gái và rước khách, tôi quyết định cưới bà Oanh làm vợ. Trong thâm tâm tôi vẫn muốn cưới Liên hơn, nhưng tuổi tác chênh lệch sợ bà con dòm ngó. Nhưng khi đóng kín cửa lại, thì cả ba cũng chỉ là một. Tôi biết bà Oanh thương tôi, con Liên thì yêu tôi. Tôi lo cho hai mẹ con đàng hoàng lắm, từ chuyện tài chính cho tới bổn phận làm chồng, làm “cha”.
Điều này nghe sao mà khó tin nhưng đã xảy ra … tất cả cũng do hoàn cảnh, hai mẹ con cùng chịu làm vợ tôi chẳng qua chúng tôi đã có quan hệ xác thịt từ trước khi tôi cưới bà Oanh về …