Mọi thứ đều dày vò Thành. Cuối cùng rồi Thành có một quyết định. Chành sẽ đem tập nhật ký này đi copy và gởi đi ở một số báo người lớn. Và tờ báo Ong Bướm, do bạn của Thành làm chủ đồng ý đăng nguyên văn tập nhật ký chia thành nhiều kỳ. Thành biết Thư không bao giờ đọc ba cái báo này, quả lại Thành cũng đã tìm hiểu Toàn. Hắn là một người cao ráo, bảnh trai. Ăn nói rất có khiếu, những người đàn bà sồn sồn như Thư rất dễ sa ngã vào vòng tay của hắn. Lúc đăng tin, thay vì đăng: “Nhật Ký Chúng Mình”, tờ báo lại sửa lại thành “Nhật Ký Người Đàn Bà.”
Thế là tờ báo cứ đăng tin “Nhật Ký Người Đàn Bà” mỗi kỳ. Tờ báo đăng được mười kỳ thì Toàn phát hiện. Cầm tờ báo trên tay, Toàn nổi lửa. Hắn không ngờ những chuyện bí mật của hắn và Thư lại đăng trên mặt báo. Vậy mà gần cả năm nay hắn không hề biết gì hết.
Hôm nay vừa vào phòng làm việc, Thư lại nhận được một phong thư của Toàn gởi. Thư mở thơ ra đọc:
Ngày… tháng..
Cô Thư:
Tôi không biết tại sao những chuyện của tôi và cô lại đăng trên mặt báo Ong Bướm. Tôi thiệt không ngờ những lời lẽ do cô viết trên mặt báo. Cô viết hay vậy sao không vào Cõi Thiên Thai hay viết thành sách khiêu dâm bán kiếm tiền? Tôi không biết tờ báo Ong Bướm đã trả cô bao nhiêu cho tiền nhuận bút, nhưng tôi không ngờ cô lại viết ra những lời lẽ táo bạo vậy và cô còn dùng cả tên thật của cô và tôi. Lúc đầu tôi còn tưởng rằng chắc không phải là cô làm. Nhưng tôi nghĩ hoài không ra. Không phải cô thì còn ai? Tôi nghĩ khi cô viết truyện khiêu dâm thì cô viết thật xuất sắc lắm. Với kinh nghiệm chơi bời của cô và với cái lồn to lớn nhiều lông của cô. Cô viết chắc thu hút nhiều khán giả lắm, chắc cô đụ với nhiều thằng đàn ông khác chứ không riêng gì mình tôi.