Tôi hình dung ra đôi mắt nàng ánh lên vui vẻ khi trông thấy tiền tập hậu hĩ của những người khách sộp muốn nàng hiểu ý.
Khi tôi gọi món tôm, nàng lắc đầu:
– Anh đừng gọi món tôm, tôm nhiều Cholesterol lắm. Anh gọi món cá đi!
Tôi đã nghe theo lời nàng. Nàng hướng dẫn tôi gọi các món trong bữa ăn. Nàng còn bảo tôi uống rượu để tang thêm sự ngon miệng. Tôi thích thú và chợt nhận ra chỉ sau một lúc ngậm ngùi đó, mà cảm thấy thoải mái vô cùng.
Tôi ghé lại nhà hàng đó một đêm khác. Lần này nàng ngồi uống cà phê và ăn tráng miệng với tôi. Nàng kể về cuộc đời của nàng, nàng dã có hai người con trai, đứa 18 và một đứa 17 tuổi. Chúng đang sống và làm việc trong một nhà máy xay bột tại New Hampshire. Năm nay nàng 39 tuổi, và chồng của Ngọc Chi đã ly dị với nàng 5 năm sau đó vì bắt gặp nàng ngoại tình với trai.
– Anh ta có lý bởi vì tôi là một cô gái hay đi đêm. Và loại phụ nữ này đàn ông đừng nên tin tưởng. Tôi không dừng được gót chân của mình…
Nàng vừa nói vtìá cười như đang trông thấy cảnh chính mình đang ngoại tình vậy. Nàng kể tiếp:
– Tôi cũng chẳng lưu tâm gì, vì tôi đã quá chán ngấy với anh chàng đó. Tôi quyết định vượt qua giai đoạn khó khăn này để sống một mình.
Chúng tôi cùng nhau trở về nhà của nàng. Với thói quen nghề nghiệp, khi bước đến căn nhà tôi để ý từng chi tiết nhỏ chung quanh để đề phòng lo bị Tuyết Nga bắt gặp, tôi cũng tìm một đường thoát thân trong trường hợp khẩn cấp. Thế là tôi bắt đầu cặn hưởng mọi thứ do Ngọc Chi mang lại.