Cái tin Ngọc bi ung thư thời kỳ cuối làm chấn động tinh thần mọi người. Nàng từ chối gặp Hưng, cho đến ngày mãn phần. Nàng chỉ nhắn với Hưng theo lời Luân vài chữ là nàng rất cám ơn, vậy thôi. Hưng gục xuống trên phần mộ khi mưa âm thầm qua rơi rớt trên vai chàng. Sau đó Hưng bỏ đi biền biệt chẳng biết hắn đi đâu.
Hoa bước vào tuổi 40 vẫn đẹp lộng lẫy. Nét đẹp của loài trái cây chín mùi ngọt lịm, . Bỗng một hôm nàng tuyên bố với Luân là nàng lấây chồng. Luân chới với, nhưng vãn bình tỉnh theo chân Hoa về nhà nàng. Hoa lấy ra một tấm hình người đàn ông da trắng người Mỹ lớn tuổi, nàng nói:
“Tui sẽ có chồng, tuổi tác mình chênh lệch quá Luân ơi. Thằng cha nầy nhà giàu, theo tui quá, nên tui quyệt định!”
Luân buồn bả:
“Chị có chồng. . . thì em chúc mừng. . . có nghĩa từ đây mình. . . . hết gặp nhau!”
Hoa phá lên cười:
“Hết chó gì. . . muốn đụ là mình đụ thôi! Ai cấm, chả cấm tui bỏ chả ngay! Tui là của Luân mà. . . nhưng Luân cũng phải có vợ, đẻ con, còn tui già rồi”
Câu nói của Hoa làm chàng mủi lòng, hắn ôm nàng hôn say đắm. Tay hắn thò xuống xoa âm hộ Hoa nói: “Cái nầy của tui nữa nha!” Hoa cười tay tìm dương vật Luân: “Cái chày thịt nầy có lấy vợ thì cũng còn của tui nha!”Hai người lại hôn nhau đắm đuối khi Luân mở từng hạt nút áo của Hoa ra.