Hưng cười lớn phóng xe bon bon. Khi ngang qua tiệm bán đèn cầy hắn dừng lại ghé vào mua một số đèn cầy rồi trực chỉ nhà Ngọc.
Nến được thắp trong nhà thay cho đèn điện. Cái bập bùng ánh sáng làm không gian thật lãng mạn trữ tình. Trời tháng Tư bên ngoài còn lạnh. Lò sưởi được thắp lên, nổ lách tách, hai người chung nhau đốt trong tiếng cười. Ngọc đến máy hát, tiếng nhạc cất lên trầm bỗng qua tiếng hát Ý lan: “Một lần nào cho tôi gặp lại em. . . Đôi môi đó. . . đến nay. . . còn nồng!” “Chưa gặp em. . . . . tôi đã biết rằng. . . có nàng . . . như trăng. . . !”Hưng và Ngọc dìu nhau trong tiếng nhạc, tay hắn lần lên kéo nhẹ phẹt mơ tuya xuống, những áo quần từ từ rơi chung quanh thảm, hai cơ thể trần truồng ôm nhau theo tiếng nhạc. Đôi gò hồng đào nhô ra thú vị, tay Hưng lần xuống ôm đôi mông Ngọc nhấc lên kéo mạnh vào người, hai bộ phận sinh dục cà cợt trêu nhau thú vị. Điệu nhạc vẫn trôi quanh, hai môi gắn liền. Khi Ngọc nẫy chân lên dương vật Hưng cương cứng tiến vào âm hộ Ngọc ngọt liệm ướt nhẹp. Tiếng nhạc vẫn buông lơi ” Mắt xang. . . là bóng dừa hoang dại. . . âu yếm nhìn em không nói năng. . . Ta gặp nhau yêu chẳng hạn kỳ. . . !”Hai bộ phận sinh dục dính chặc nhau không rời, Hưng bế nàng đi theo tiếng nhạc với thân thể lên xuống khi miệng Ngọc phát ra riếng rên. người đàn bà gần đến tuổi hồi xuân đạt được khoái cảm nhất trần gian. Mông nàng nhíu lại, âm hộ co bóp chặt vào dương vật Hưng, hắn nhẹ nhàng thả nhẹ hai thân thể xuống thảm. Những cú dập liên tục không ngừng theo giòng âm thanh cuống quít hoang lạc tận cùng trong tiếng bập bùng của lửa tình cháy đỏ.