Vợ chồng nựng nịu nhau rồi bà xã đánh tình cảm tôi: con cái lớn rồi, ông phải đàng hoàng một chút. Để còn bà con nhìn mặt làm xuôi, anh đừng bốc hốt nữa mà mấy con gái ông mắc đọa. Tui là tui ưa ông ăn bánh trả tiền, hễ ông liệu tui hổng chìu ông được thì ông đi kiếm động xả bớt đi. Thà vậy để ông hết tơ tơ tưởng tưởng. Mấy cô gái làm tiền ai vô rồi ra chẳng thề ước chi hết. Chớ ông rị mọ dính vô ba con mẻ có chồng liệt bại thì nó ôm riết ông khó bỏ. Rồi nó ghen ngược tui làm xấu hổ mọi người.
Tôi nghe mà cứ làm thinh để bà xã tin là tôi thấm. Rồi mày mò tôi khượi đủ cách để coi bả hay biết tới đâu. Như bữa nay bả sùng sùng là chắc có gì đó. Tôi giả bộ ngây ngô thì bả cũng phun ra một hồi: con mẹ Bảy nó khen ông quá xá, chắc là ông lẹo tẹo với nó phải hôn.
Nắm được cựa của vợ, tôi phùng mang trợn mắt la om sòm: phải con mẻ nói bậy để bà nghi oan tui hôn. Cha nó để tui qua ngay nhà nó chửi cho một trận mới đã. Tui đời nào đã thấy mặt tròn mặt méo của mẻ bao giờ mà nó khen với chê. Tui nghe bà nói vú mẻ to chày vồ thì đã lợm giọng muốn mửa, thứ đó biểu tui đụng cũng đủ dơ tay, ai mà ham.
Tôi nói hung hăng như con bọ xít, rột đứng lên như muốn đi ăn tươi nuốt sống mụ Bảy ngay. Bà xã điếng hồn lôi tay tôi lại. Bả mồm năm miệng mười cản tôi: thì tui dè chừng ông dzậy, hổng có thì thôi, mắc gì đi đôi co cho om làng, om xóm.