Chiều bà xã đi làm về, thấy tôi xàng ràng đang giỡn với mấy nhỏ, bả hỏi: chớ bữa nay hổng đi làm sao. Cha con đang vui bị mẹ chúng càm ràm, bọn nhỏ binh tôi chằm chặp: má kỳ, ba mới dìa, má nói gì lạ vậy. Bà má ngỏn ngoẻn bước vô. Tôi định bỏ vào theo, nhưng sắp nhỏ xà quần hổng cho nghỉ.
Tôi chắc là bà xã nghi kỵ hay có ai thọt mét gì đó, nhưng lỡ còn ham vui với mấy con, tôi lơ luôn. Nghĩ bụng nhiều khi tôi xăng xái lại tổ vạch áo cho vợ xem lưng. Mấy bà ghen ưa kiếm chuyện hà rầm, anh chồng nào lụp chụp ra rả cãi lại là dính chấu không sai.
Đời tôi đã hàng trăm lần bị vợ chặn đầu chặn đuôi, chung qui cũng tại cái tánh bông phèng, thấy gái là mắt sáng rực. Nhưng cũng may là miệng mồm trơn như bôi mỡ nên tôi cãi văng ti lê rồi cũng xuôi trớt hết. Biết bao lần bà xã đuối lý mà vẫn cứ hăm he: ông coi chừng tôi mà bắt được tận tay day tận trán thì tôi lột truồng mẹ nó hai người ra tại giữa đường giữa sá cho tởn.
Lần nào hễ bả ngầy ngà là kế đó tôi phải lo kiếm điều lấp liếm. Tôi xun xoe hỏi chừng bả: em có mệt chỗ nào hôn, để anh đấm bóp cho hết đau. Bả làm cao dường hổng muốn, tôi mặt lì áp đại vô nắn cái tay, bóp cái chưn. Bả đẩy ra băng băng nhưng tôi làm riết bả cũng đành chịu.