Đụ Bảy thiếu điều cột sống muốn sụm xuống, cặc dái rã rời, tay chưn dở hết nổi vậy mà tôi đang thiu thiu ngủ bù lấy sức thì Bảy nằm kề bên cứ nhúc nhích cọ quơ. Tôi đẩy ra thì Bảy cứ nũng nịu bò lết vào, đưa cái vú chùi chùi lên con cặc tôi. Miệng ả hun lung tung, tay sờ soạng vào những nơi nhạy cảm nhứt. Mụ liếm cả lỗ đít và vạch hai tay nhét lưỡi vô ngoáy vào mớ thịt nhám ở hậu môn tôi.
Tôi mệt quá làm sao con cặc sừng lên liền được, Bảy không e dè ngoạm đầy vô mồm rồi nút, cốt cho cặc mau cứng mới nghe. Cái lưỡi ả như rắn lê la bặp theo khúc thịt mềm, nhay nhay tựa nhay vú, rồi a thần phù cắn một cái thật đau. Tôi biết ả muốn tôi mau hồi sức để lại cho lồn mụ được đụ.
Tôi giận đến nỗi chửi thẳng thực sự vào mặt mụ: em làm gì như con mẹ nứng lồn kinh niên, thiếu cặc không chịu nổi. Ả đã chẳng giận, trái lại còn cười hề hề. Tôi tức điên tức dại, lòng hận thù càng khiến tôi phải tìm cách trị tội ả mới ưng.
Tôi hỏi dò giờ giấc ả rảnh rang và cũng hỏi han về chồng mụ nữa. Tôi không muốn chạm trán với lủy vì dù sao hắn cũng là chồng chính thức của mụ và tôi thì không muốn vợ tôi eo xèo chuyện bay bướm lăng nhăng. Bảy cho tôi biết chồng ả rất sợ ở nhà vì ngán mụ lên cơn đòi đụ bất tử, nên cứ lập lò thấy bóng Bảy về là chả kiếm chuyện dọt. Hắn đi xà lơ những đâu hổng rõ, chỉ khuya lơ khuya lắc mới bò về, lỏn lẻn sợ Bảy nghe thức dậy, nên âm thầm chui vào nằm vất vưởng trên ghế dài ngủ qua đêm.