Tôi có tánh xấu – rất xấu – là tối nào cũng thọt thẹt với vợ rồi mới lăn ra ngủ. Cho nên khuya lơ khuya lắc, hàng xóm láng giềng đều chìm trong giấc điệp thì bà xã với tôi vẫn cứ cù cưa nhau hết phùa này tới phùa khác. Bà xã cứ róng riết chê tôi dâm dục vì ăn vừa xong chưa kịp chùi mép thì đã mon men đòi ăn nữa.
Chả vậy lấy nhau không năm nào bà xã tôi hổng mang bầu. Đẻ con, lò bả chưa kịp khô thì tôi đã rọ rẹ rúc vô đòi chấm mút chút chút. Bả cứ xỉ trán tôi mà than “ đồ đàn ông ham hố, con chưa kịp chui ra thì tía nó đã muốn chui
vào “. Ấy vậy mà không lần nào tôi đòi, bả nỡ từ chối.
Xóm tôi gặp đều khen vợ chồng tôi mạnh dữ, cái bụng bả lúc nào cũng lùm lùm đeo trống ở phía trước. Thấy tôi quá hăng trong chuyện ăn nằm hùng hục như heo, bà vợ nhiều bữa phân bua với tôi: kiểu này chắc tôi phải kiếm cho ông thêm cái máy nữa để ông chia xẻ bớt, chớ ông đeo riết chắc tôi chết sớm. Hổng biết bả nói chơi hay nói thiệt mà tôi chờ hoài có thấy bả tuyển ai đâu, nên thôi thì “ cơm nhà lồn vợ “ sẵn đó đêm đêm cứ leo nạp cho đỡ ghiền.
Tôi chúa ghét chị chủ phố tháng nào tới đòi tiền mướn đều ong ong cất tiếng nghe the thé như xé rách màn nhĩ. Con người chưa thấy dáng đã nghe tiếng chát chúa vang lên. Chị ta than là ông này, bà nọ lần khân chưa chịu trả tiền làm chị tới lui bắt mệt. Còn gia đình tôi lo chu tất nên chị ỏn ẻn khen tới bến.