Tôi chọc mụ: sao em thấy anh làm em sướng chớ. Anh mà có em kề bên thì đêm nào anh cũng cho em đi mây về gió như vầy cho em đã. Lồn em rộng, anh bú hoài cũng hổng chán, khí lồn em nhiều, anh nuốt vô bổ béo lắm nhe. Mụ bị chọc đấm tôi thùm thụp, tôi lăn xả vô bốc hốt bú đã đời.
Tới nước này thì mụ chủ phố còn mở miệng nói năng gì được nữa. Nội một việc muốn co tay đẩy cái đầu tôi ra khỏi vùng lồn ả cũng đã quá gay go. Tôi cứ rúc vào điên cuồng, càng đẩy tôi càng ủi, miệng mồm tôi ngoạm cắn chỗ nào còn cắn được, lưỡi cứ cứa róc rách vào tận cùng thành vách của cái lồn sưng tấy như hột sầu riêng.
Tôi giụi cái mũi vào chỗ lỗ ướt ùm xùm, còn miệng thì húp sồn sột thứ nước nhão sền sệt tươm ra ồng ộc từ cái ổ sâu hoắm đang nhóp nhép thụt vô thụt ra. Tôi nút mạnh bằng miệng còn mấy ngón tay thì cứ móc moi phụ vô, mụ Bảy lồng lộn cong vêu cái đít ngoáy tít thò lò mà mồm thì rống lên những tiếng tục tằn.
Hai tay mụ cung quăng đập bậy, cả thân hình giựt giựt từng cơn, cái lồn cứ hẩy lên hẩy xuống. Tôi kềm cứng hai giò ả mà rối rít khuyên can: em phải để cho anh làm tới nơi tới chốn, đưa em lên cao tít tận trời mây để thân hình em mùn nát ra vì dục vọng. Thằng chồng em nó phí phạm thì giờ và công phu để bỏ mặc em thui thủi một mình. Anh nguyện sẽ đền bù cho em chỗ thiếu sót đó, khi nào em cần cứ đến với anh. Bà xã anh đi làm sớm, bọn nhỏ đi học quá trưa mới về, anh có dư buổi sáng để tận tình săn sóc em, cứ mò đến với anh.