Tôi nghe mụ Bảy chép miệng, hít hà như ăn phải miếng ớt hiểm. Tôi làm bộ hỏi mụ: em sao vậy. Mụ nói sao hồi hộp quá, y như có con gì bò lổn nhổn nơi bụng. Tôi lại giả tảng hỏi: có phải chỗ này, chỗ này hôn và cứ cong ngón tay chọt chọt vô cái đường vòng vun mềm của mụ.
Chợt mụ thả lỏng hai tay ra như quá mỏi mệt, hổng bụm giữ được cái nịt vú nữa. Tôi cứ để nguyên hai cái lúp che lửng lơ trên hai vú mà đưa tay xoa nắn hai bên bắp vế chỗ giáp với háng mụ. Hơi thở mụ dồn dập tựa cái bếp bắt đầu hừng hực lửa, mụ lăn qua lăn lại theo hai bàn tay đàn hồi những múi thịt ngồn ngộn của mụ.
Thấy mụ lơ mơ, tôi vờ như ngẫu nhiên móc ngón tay vào sợi dây nịt vú và làm một cử chỉ vuốt hất mớ thịt để tạo cho mụ một niềm thống khoái tột bực. Cha mẹ ơi, hai cái vú của mụ bị kéo tuột khỏi nịt bày lùm lùm cao nghểu như nắm xôi nếp trắng.
Ánh sang căn gác không nhiều, nhưng tôi thấy rõ hai quầng tòe loe và thu lu hai cái núm vắt vẻo một nạm lớn hơn hòn bi của con nít. Hai cái núm chưa bị vò bóp mà đã ngóc lểu lên như má con nít bị ai vả vô sưng tấy. Tôi hắng giọng khen lấy lòng mụ ta: chị có cặp vú đẹp quá, to bự mà gọn, hèn chi bà xã tôi luôn xuýt xoa khen chị với tôi.
Chị Bảy giả bộ như tôi khen bậy, nhưng chị có vẻ hài lòng. Chị còn cố làm bộ bụm hai tay che lại và củ rủ với tôi: anh Tư kỳ quá, khen hớt làm em mắc cỡ muốn chết. Tôi cũng hạ giọng năn nỉ, van vỉ mụ: chị Bảy đừng làm khó tui. Chị mở tay ra cho tôi được chiêm ngưỡng cặp vú chị một bữa mãn nhãn để tôi cứ thèm thuồng ấm ức hoài, tội tui mà chị.