Tối đến tôi ở trong phòng mình nghiền viên thuốc thành bột để bỏ vào nước cho tan lẹ. Nhưng làm sao cho dì uông ly nước có thuốc ngủ bây giờ. Hết khó khăn này đến khó khăn khác. Ngày này qua ngày nọ tôi cố gắng tìm kiếm cơ hội để thực hiện âm mưu của mình nhưng không thấy. Tôi phải tìm ra cơ hội vì còn 4 ngày nữa là ba mẹ tôi về rồi.
Đúng là số tôi thật may mắn, tối nay dì tôi đi ăn sinh nhật bạn, dì bị bạn bè ép uống bia, dì uống bia một chút là xỉn rồi, hôm nay vì uống quá nhiều nên bạn dì phải đua về nhà. Sau khi chia tay bạn dì liền lên phòng, dì chỉ kịp thay đồ rồi nằm vật ra giường. Một lúc sau tôi nghe tiếng dì gọi : “T ơi! rót dùm dì ly nước” .
Tôi mừng quýnh, biết là cơ hội của mình đã đến. Tôi rót một ly nước đầy đồng thời bỏ luôn gói thuốc ngủ vào ly. Tôi đem lên phòng đua cho dì, “Cám ơn con” dì cầm lấy rồi uống hết ly nước, lúc này tôi thấy mặt dì đỏ ửng vì men bia, dì lại mệt mỏi nữa nên tôi thấy thương dì vô cùng, tôi thấy mình tội lỗi quá, lương tâm cắn rứt, tôi không nỡ làm chuyện loạn luân này với dì ruột của mình. Nhưng cám dỗ luôn rình rập, khuất phục mọi ý chí của con người, tôi cung không thoát ra đuợc nữa rồi. Tôi đành buông xuôi, chuyện gì đến cứ đến, tôi không thể bỏ lỡ cơ hội hiếm có này.