VN88 VN88

Làm tình với cô y tá – Truyện 18+ (Có Phim)

Vincent chợt ngồi dậy dụi đi điếu thuốc, sự?hồi tưởng của nó về chuyện quá khứ làm cho nó rơi nước mắt. Nó nhớ mẹ nó quá. Nó thương mẹ nó quá. Giờ đây mỗi khi nào nó có những phút giây yên lặng và ngơi nghĩ nó luôn nhớ về cái quá khứ khốn khổ và khốc liệt. Nó thường nhìn lên trời mây trong những buổi chiều, nó chìm đắm mình vào những suy tư và hồi tưởng chuyện xưa cũ. Bất giác nó thở dài não nề và rung rung đôi tay làm rơi cái hộp quẹt Zippo xuống sàn. Cái tia nắng chiếu xuyên qua mành cửa in một vệt sáng trên tường, sự?phản chiếu rọi vào mắt Vincent làm cho nó cảm thấy cay cay. Nó đi tới cửa sỗ để sữa lại mành cửa cho kín, nó không muốn bất cứ cái gì đến phá hư những phút giây mà nó muốn thật sự?yên lặng nầy…..

Cái hương đồng nội tỏa ra xung quanh con đường vào làng, làn gió nhẹ nhẹ thổi nghiêng hàng cây lúa của những mảnh ruộng hai bên, Vinh dừng xe lại để đỡ mẹ nó ngồi xuống nghĩ. Mẹ nó, Loan đã nói nó dừng xe cho nàng được ngồi xuống đất ở bên đường. Nàng mặc cái áo khaki cũ sờn do một thằng công an kiếm đâu đó và vướt lên người nàng khi chúng đẩy hai mẹ con Vinh ra sau khi hành hạ và thỏa mãn trút hết tất cả thú tính. Loan nôn xuống đất tất cả những thứ mà bọn chúng đã cố trút hết vô miệng nàng lúc hãm hiếp nàng. Máu chảy đỏ cả phần dưới cái quần rộng thùng thình mà nàng lấy được lúc thoát ra cửa để che lấy thân. Tay Loan vẫn còn nắm chặt lấy hai tờ giấy mà tụi công an đưa cho nàng. Tờ giấy đó co những con mộc đỏ chét như máu của nàng đỗ ra, nghệt ngoặc chữ ký và cả một đống chữ đã đánh máy lên. Hai tay Loan tìm Vinh rồi ôm Vinh vào lòng, nàng khóc nức nở. Vinh cảm thấy hai vai nó như ướt đẫm, giọt nước mắt của mẹ nó đã làm hai bàn tay nó nắm chặt lại và rĩ máu. Không gian xung quanh như ngừng lại, tiếng gió như lặng yên, côn trùng như ngừng tiếng, mọi vật như tạm đứng yên để lắng nghe tiếng khóc của Loan và như là sợ ánh mắt của Vinh, nó đăm đăm và sắc nhọn như chưa bao giờ có. Vinh nhẹ nhàng đỡ mẹ nó lại xe và chở mẹ nó về nhà. Từ lúc đó nó không thôi suy nghĩ, nó mưu sự?gì đó, và sự?yên lặng đã trở thành một phần của con người nótừ đó. Nó thật là kiên nhẫn mài dũa ý chí, các em của nó không bao giờ biết được chuyện gì đã xãy ra, chúng nó yên vui như lứa tuổi chúng được hưởng. Vinh biết là hai mẹ con nó bị lừa, nhưng nó vẫn làm theo những lời trong hai tờ giấy đã ghi rõ. Nó ghi danh vào cái gọi là thanh niên xung phong. Tất cả ý định và mưu sự? cùa nó giờ đây là phải hiểu rõ những con đường đi trên đất Cambodia. Dự?định của nó đã được trời giúp, khi nó nghe tin là nó phải đi giúp những công việc trên chiến trường Cambốt. Hai tuần sau khi, một đêm nó được đưa lên xe và đi vào vùng đất đầy chết chóc và súng đạn, 1979. Đứa em kế nó nay đã tròn 17 và đã biết giúp đỡ cho gia đình, đó là cái giúp Vinh đỡ phải lo nghĩ đến chuyên hai bữa cơm cho gia đình. Mẹ nó giờ đây yếu và bịnh nhiều, công việc không còn trôi chãy lắm. Nó ngồi trên xe đi Cam Bốt, mà lòng nó hướng về gia đình nó, suy nghĩ của nó thắt chặt và chìm sâu vào dự?định mà nó hoạch định.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.