Cường chầm chậm đút vào, đầu khấc vừa lọt được vào bên trong phân nữa là Phượng đã nhăn mặt, hai tay rung rung vì đau, Phượng cảm giác có vật gì đó đang xé nát và nông rộng cữa mình rộng ra, thốn không thể tả. Nàng quàng chân qua mông Cường, ghì chàng xuống, mong cho cảm giác này chóng qua. Cường hiểu ý, nhấn mạnh xuống một cái ọt, Phượng thét lên, hai mắt ứa lệ; nàng đã trở thành đàn bà. Ðợi một lát cho Phượng bớt thốn, Cường bắt đầu dập nhịp nhàng ra vô đều đặng. Cường thấy trên cặc mình dính vệt máu trinh, hắn cười đắc ý; cảm giác đã thành công chinh phục, chiếm lĩnh thân thể ngọc ngà mà đám trai trong huyện hằng mong ướt. Qua những phút đau rát Phượng bắt đầu sướng. Mỗi cú nhấp cũa Cường thật đáng đồng tiền bát gạo; mạnh , nhanh, chuẩn. Phượng thấy trong thân thể có luồng máu chạy rần rần dồn về phía cữa mình, toàn thân lâng lâng. Phượng rít lên, cơ bắp lồn co bóp, nước nhờn tuôn ra xối xả xen lẫn với máu trinh ướt đẩm chùm lông rậm rạp của nàng và Cường. Phượng đạt khói cảm lần đầu tiên trong đời. Mồ hôi tuông ra nhễ nhọi. Tiếng va chạm bành bạch của cặc và lồn tạo nên bầu không khí chỉ có trên thiêng đàng. Cường đưa tay nhồi bóp hai vú, mắt nhắm nghiền hưởng thụ cảm giác tê tê nơi đầu con cặc. Cường cong mình thúc vài cú chót, một luồng tinh khí âm ấm xịt vào tận trong tử cung. Cường nằm đè lên thân thể mảnh mai của Phượng an ủi:
– Em đừng lo, anh sẽ nói ba mẹ qua đây hỏi cưới!
– Em là người của anh rồi đó… em không tiếc những gì quý nhất của đời con gái với anh, nhớ đừng thay lòng nhen anh!
Mắt Phượng đỏ hoe, niềm hy vọng duy nhất bây giờ là Cường giữ lời hứa thành thân với nàng. Hai người âu yếm trao nhau nụ hôn nồng cháy trước khi thu dọn chiến trường và tiễn Cường ra về.