Căn nhà ông bà ngoại thì đơn sơ, chỉ có một phòng khách và một phòng ngũ. Ông bà ngoại thì nằm ngũ ngoài phòng khác. Còn phòng ngũ thì để cho dì út và cậu ba, mà cậu ba thì đang còn ở chơi nhà chị hai nên cái giường bỏ trống. Ông bà ngoại dọn dẹp cho Tèo nằm ở đó, tiện cho việc khuyên giải dì út. Về phần dì út thì tuyệt nhiên không biết việc Tèo tới chơi. Gà vừa gáy thì dì đã thức giấc, trong lúc nữa tỉnh nữa mê, dì tưởng anh ba đã về nên cũng không chú ý cho lắm, âm thầm dậy đi tưới rau. Nghe tiếng động, Tèo mở mắt xem, thấy dáng dì mảnh khảnh, bước đi thướt tha, không kém phần quý phái. Tèo cũng chồm dậy, mang dép vào lẻo đẻo theo sau.
– Anh ba, sao không ngũ thêm đi, dậy sớm làm gì…
– Con đây dì út….
Dì đứng im như trời trồng, không nói thêm được lời nào. Mãi một lát sau dì mới định thần bước nhanh về phía vườn rau như cố ý chạy trốn. Tèo bén gót theo sau.
– Tèo, cháu tha cho gì đi..hic…hic
– Dì … con….con muốn đưa dì giấy chứng minh nhân dân mà dì để quên..
– Ðể xuống đó đi và cho dì gởi lời thăm ba mẹ
– Vĩnh biệt dì, đây là lần cuối dì cháu mình nói chuyện với nhau
– Vĩnh biệt cái gì?? Mai mốt cháu kết hôn dì và ông bà ngoại nhất định sẽ dự
– Không đâu gì à, Tèo không còn mặt mủi để sống nữa.
– Nói khùng điên gì đó
– Sau đêm hôm đó, cháu biết là cháu đã vô ý…..sờ mó dì… cháu đã làm ô uế tấm thân vàng ngọc của dì… cháu làm sao có thể tiếp tục sống đây….hic.. hic..
– Việc gì tới cháu, tại dì mê nghe truyện nên bị thu hút thôi…
– Dì biết không, đêm đó là lần đầu tiên trong đời cháu chạm tới con gái… Cái cảm giác đó vẫn còn mãi trong tâm trí Tèo… giống như mới vừa xảy ra hôm qua… cháu..hic.. hic.. Cháu sẽ trọn đời ghi nhớ giây phút đó.. .thề sẽ không bao giờ có vợ đâu dì à…. Cuộc đời cháu giờ đây chỉ có hai chọn lựa..hic..hic.. chết hoặc đi tu thôi…hic hic