Cái ngày đầu tiên, là thế đấy, nhẹ nhàng, đáng yêu như vậy đó.
Rồi ngày thứ hai, thứ ba, cũng thế đấy, Linh hạnh phúc lắm, cô không còn hồi hộp như ngày đầu tiên. Linh chủ động hơn, thích thú hơn, hạnh phúc hơn. Cô chủ động hôn môi người yêu, không đợi chờ, Linh thích lắm, cô biết anh ấy cũng thích như mình vậy. Sao các nụ hôn đáng yêu như thế nhỉ !
Rồi cũng ở cái quán ấy, một hôm, cái bàn tay của anh ấy, nó lòn vào cổ áo Linh. Cô hơi ngỡ ngàng, anh ấy quá dạn dĩ, Linh vẩn để yên, chẳng là cô đã thầm chờ đợi cái điều ấy xảy đến rồi hay sao, Linh nhớ, cái bàn tay ấy, để yên trên cái gò ngực của mình, trong cô, nóng ran, tim cô đập rộn ràng, loạn xạ. Không biết bao lâu, cái bàn tay ấy lần lần xuống, nó chui vào trong cái áo ngực của Linh, Linh không biết cảm giác của mình lúc đó ra sao nữa, cô chỉ còn nhớ lúc đó mình hồi hộp, hồi hộp lắm. Hai vú cô căng lên, hai cái ti nhọn hoắt căng cứng. Rồi bàn tay ấy xoa xoa nhè nhẹ hết bên này, rồi bên kia, hết bên kia rồi lại bên này, hai vú cô rờn rợn, rờn rợn quá. Ôi đê mê làm sao ! Linh còn nhớ, cái ngón tay ấy, trong chiếc áo ngực, nó đánh qua đánh lại cái đầu ti của cô, Linh nổi da gà, hai ti của cô căng cứng, ngực cô phập phồng, tim cô đập loạn xạ. Linh nhắm mắt tận hưởng.