Cũng như Trung, Ngọc phải thở hổn hển một lúc mới bình tĩnh trở lại được, cô quay sang ôm choàng lấy Trung và cười vẻ thích thú:
– thầy khoẻ thật đấy, lúc nãy thầy làm em sướng như lên mây vậy, thật đúng là em không chọn lầm người.
Trung định nói thế hoá ra Ngọc chọn anh chỉ vì anh khoẻ trong chuyện làm tình thôi à? nhưng anh lại thôi vì chuyện anh và Ngọc suy cho cùng có phải yêu đương gì đâu, cả hai cũng được sướng, chỉ đơn giản thế thôi, Ngọc muốn nghĩ thế nào mà chẳng được. Tay anh mạnh dạn đặt hẳn lên ngực cô gái nắn bóp hai bầu vú trẻ trung căng tròn của cô ta không chút ngại ngần. Thấy vậy Ngọc cười:
– Em thấy thầy bắt đầu tự nhiên bình thường rồi đấy, em thích thầy như vậy, đàn ông là phải rõ ràng, đã áy náy thì không làm, đã làm thì không áy náy, bây giờ thì đằng nào em với thầy cũng vậy rồi, thầy cứ thả phanh chơi cho sướng, tội gì, khi nào vợ thầy về thì em lại trả lại thầy cho vợ thầy, hai vợ chồng thầy lại hạnh phúc bình thường như trước, có mất gì đầu mà thầy lo.
Trung thấy Ngọc nói cũng phải, anh bóp bóp bầu vú cô gái, thầm nghĩ, kể ra thế này cũng sướng thật, trước đây có nằm mơ anh cũng không nghĩ sẽ được ôm một cơ thể con gái đẹp như thế này trong tay, mà suy cho cùng mình có mất gì đây, tội gì mà không hưởng thụ, suy nghĩ làm gì cho mệt óc. Trung cười tủm tỉm với suy nghĩ của mình, anh quay sang hôn chụt vào má cô gái và bảo:
– em nói đúng lắm, anh sẽ làm theo lời em nói, bây giờ anh sẽ không ngại ngùng gì với em nữa đâu đấy, em cứ đợi rồi thấy, mà có lẽ chúng ta đừng xưng hô thầy trò nữa nhé, chỉ trên lớp thôi, chứ trên giường thế này cũng thầy thầy trò trò nó cứ thế nào ấy.