Bắc nằm giường bên kia tấm bình phong cũng trằn trọc nghĩ đến lúc đi trốn với em, được áp cặc vào sát bụng nó. Bây giờ cảm giác đê mê lại trở về tâm trí khiến con cặc cứng lên, anh phải vạch nó ra khỏi một bên ống quần cho dựng đứng lên ngất nghểu. Nghĩ đến lúc Tâm trèo ra khỏi đống thùng và chiếu. Chỗ đứng chật chội, nàng không thề quay lưng lại Bắc để leo lên, nên đành cứ đứng đối mặt với anh để dơ tay lên bíu lấy đóng thùng ngay sau lưng anh. Đôi vú đè mạnh lên ngực rồi quét lên mặt anh, tiếp theo là cái bụng phẳng lỳ rồi cái mu lồn quét lên miệng mũi trong lúc anh ôm đùi nàng đẩy lên. Bắc tiếc rẻ sao không day miệng mũi lên mu lồn xem có thấy được cái lạo xạo của lông lồn không? Không biết nó nhiều hay ít nhưng chắc chắn nó phải có lông rồi.
Tâm chỉ mong có dịp tìm hiểu thêm bộ phận kín của đàn ông mà thực tế nhất là được biết con cặc của anh mình. Bà Năm vừa đi Sài Gòn, mà cho dù có nhà bà cũng chẳng bao giờ đặt chân vào đây. Nhưng sự vắng mặt của má cũng làm nàng thấy tự do hơn nhiều. Chị Út cũng về Hố nai từ lúc chưa mưa hồi chiều. Căn nhà rộng bây giờ chỉ còn hai anh em Bắc. Một tiếng sét nổ rất gần làm Tâm la lên : Anh Bắc ơi! Em sợ quá!
Bắc trấn an : Tiếng sấm đấy mà! Ngủ đi.