Ả giang hồ quay lại nguýt cho gã một cái dài :
– Mẹ, đại ca là chính chứ mày thì làm ăn cái nước mẹ gì, vào nhắp vài cái thì phọt mẹ nó nước ra rồi. Thôi, mày theo con nhỏ vào trong phòng làm cơm, nhớ giám sát nó kĩ. Tao ở ngoài chăm sóc cho đại ca. Mày để yên để đại ca nghỉ, tao vừa mới băng bó cầm máu xong…. Còn con kia, nhớ đừng có giở trò gì đấy không là mất mạng như chơi, nhớ là cả thằng bé con mày nữa đấy……
Liên bước vào phòng bếp, đặt bé Bi lên chiếc ghế nhỏ rồi bắt tay vào làm cơm. Nàng thấy ghê sợ mắt của gã trọc đang nhìn nàng hau háu thèm thuồng. Nàng vô cùng lo lắng cho số phận của nàng và con trai trong tay ba tên cướp này. Nàng biết với chúng, chẳng chuyện gì kể cả giết người mà chúng không dám làm. Nàng đành ngoan ngoãn nghe theo những gì chúng nói để giữ tính mạng cho mình và nhất là cho con.
Liên đặt nồi cơm rồi mới làm mấy món rán. Số thức ăn này nàng định sẽ để hai mẹ con ăn trong mấy ngày, nhưng nay thế này thì nàng đem làm tất phục vụ cho lũ cướp. Nàng vừa bắc cái chảo chờ dầu sôi thì thấy bỗng có hơi thở phì phò đang phả vào sau gáy. Nàng giật mình định hét lên thì gã trọc đã lấy tay bụm chặt miệng nàng lại. Nàng chưa kịp ú ớ mấy tiếng thì đã thấy bàn tay gã luồn vào bên dưới cái váy của nàng mà mò mầm. Hôm nay nàng mặc một chiệc váy ngắn bằng vải dạ màu ghi xám với cái áo len bó màu đỏ trông rất nhã nhưng vẫn rất gợi tình. Thằng cướp đè nghiến nàng ra cái bàn bếp, vừa áp cái mồm thối hoắc của gã vào mặt nàng, bắt đấu lột quần áo của nàng.