Rồi em hỏi chàng là em đã ngất xỉu bao lâu, chàng bảo rằng gần cả một đêm. Thế ra em mới biết là chàng đã ở đây gần cả đêm với em ! Nhưng em không thấy xa lạ chút nào mà còn thấy ấm cúng lạ thường . Hơi ấm của chàng như tỏa khắp căn phòng như sưởi tấm lòng em yếu đuối .
Sau đó chàng dúi cho em hai tờ báo lớn của Moskva là tờ Người đoàn viên Moska (MK) và Moskva buổi chiều (VM) đã có vài bài công kích cộng đồng người Việt như là buôn bán rận rệp, ma túy và mãi dâm. Chợ Lion bị gọi là cái chợ đầy bọ chó , còn cộng đồng người Việt bị gọi xách mé là những cặn bã của xã hội. Trên trang bìa đăng của trang báo là hàng chữ đầy miệt thị người nước ngoài, khích động lòng kỳ thị của dân Nga, “Tội phạm mang bộ mặt VN”. Em đọc xong thì không thể ngờ họ có thể làm thế cho được, họ cho rằng chỉ vì cộng đồng VN của chúng ta ở Nga trong năm vừa qua có 50 vụ phạm pháp trong khi người Nigieria chỉ có 26 vụ . Nhưng mà họ quên rằng số người Việt của chúng ta ở Moskva đông gấp hàng trăm lần người Nigieria ở đây . Vả lại cộng đồng người Việt ở đây sống rất chìm lắng, ít liên hệ, ít gây sự với người Nga để mong được sống yên thân trong xã hội này
Nhớ đến hôm vừa rồi sau khi em bị đám côn đồ bao vây, khi đó em chứng kiến hết tất cả và thấy rằng cảnh sát ở đây luôn tìm cách bao che cho các tổ chức cực đoan. Rõ ràng là bọn cảnh sát ở nơi này cũng đồng tình với khẩu hiệu bài trừ người ngoại lai của các tổ chức cực đoan này.