Bọn chúng càng đánh thì càng hăng, nhưng Sasha thì cũng rất dũng cảm . Chàng như là Lục Vân Tiên tả xông hữu đột để cứu lấy Kiều Nguyệt Nga trong tay bọn côn đồ . Khi đó em thấy chàng vung cây gậy sắt thật điêu luyện . Quật bên trái rồi quật bên phải . Một mình chàng đánh quật ba thằng đứng trước mặt trong đó có tên đầu đàng. Thấy thế chúng dùng dao cùng nhau tấn công chàng liên tiếp . Chàng cũng chống trả quyết liệt không một phút do dự để cứu lấy em . Cuối cùng thì xe cảnh sát cũng tới kịp thời , nhưng hình như không hề có hành động nào để giúp đỡ cho Sasha, chú em và các người Việt khác, đến khi bọn côn đồ đầu trọc có thì giờ chạy thoát thì cảnh sát mới ra tay bắt giải hết cả đám người Việt của chúng ta về bót . Chú của em vì chịu không nổi những cú bồi bằng gậy sắt nên đã tử nạn tại hiện trường. Sasha thì cũng bị nhiều vết dao cắt trên tay phải và vai trái và được chở vào nhà thương . Em cũng được người ta cho lên băng-ca đi cùng xe với Sasha .
Sau đó chừng nữa ngày thì em và Sasha được xuất viện . Người ta đưa hai chúng em trở về khu chung cư . Em đã khóc gần như hết nước mắt trước cái chết của chú Phòng. Em như tự trách cho chính mình xấu số đã đem lại cái chết cho chú ấy. Có lẽ em đã không nghe lời bố mẹ cẩn thận trong lúc ra đường . Em tự trách em đã làm hại luôn một số người Việt bị cảnh sát bắt vào bót, chưa kể Sasha không dính líu gì với đồng bào người Việt của chúng ta cũng bị vạ lây . Bố mẹ em cũng buồn rầu vô hạn cứ ôm mặt không mướt nói rằng, không biết nói làm sao với người nhà còn ở Việt Nam về cái chết của chú .