* Theo phản ánh, ông chính là người chủ động nhắn tin, gọi điện, đặt vấn đề với học sinh trước?
– Tại vì khi học sinh biết điểm yếu thì gặp rồi nói chuyện. Nếu các em gợi ý thì mới làm được.
* Nếu học sinh chủ động nhắn tin thì đã không tố cáo với ông Phan Minh Khoa thời điểm tháng 12.2012, cũng như “cầu cứu” Báo Thanh Niên Online? Ông vẫn không thừa nhận mình đã chủ động?
– Không. Vì phải sau học kỳ 1 tôi mới nhận giúp. Thời điểm tháng 12 tôi không thể giúp nên không thể có chuyện nhắn tin cho học sinh. Nói chung lúc tôi nhắn tin ban đầu như thế nào thì tôi không nhớ. Nếu tôi nhắn tin cho ai thì phải biết nó có nguyện vọng không. Tôi thấy có nguyện vọng thì mới (ngập ngừng – PV).
* Có trường hợp phản ánh ông đề nghị học sinh vào nhà nghỉ?
– Đó là trường hợp một học sinh nữ chủ động đề nghị và hẹn tôi. Tôi có chở bé đó vào nhà nghỉ nhưng bé đó lại muốn về nên tôi chở về. Do bé đề nghị thì tôi (ngập ngừng). Tôi chỉ vào nhà nghỉ rồi chở học sinh đó về theo đề nghị. Đúng là tôi làm điều đó là có vi phạm. Thường thì tôi hay đặt vấn đề về tiền. Nếu em muốn giúp thì em phải chi tiền ra. Nhưng trường hợp học sinh này lại nói là không có tiền và đề nghị về tình.
* Ông có thể nói rõ hơn về việc ra giá tiền với học sinh?