Chị Phương mặc cái áo nịt bằng vải chúc bâu mềm, dịu như sa tanh nên vú chị áp sát lên áo. Tôi vừa bóp vừa dùng đầu các ngón trỏ khảy vào núm vú thì nhanh chóng cả hai đều cứng săn vón hòn lại. Tôi chuyển vội sang ấp hai tay căng bầu vú, trong khi các ngón cái và ngón trỏ vê tròn tròn hai đầu vú cật lực.
Tôi thấy chị Phương rùng mình như bị rét và sữa ọc ra thấm ướt đầu nịt vú chây chớt. Tôi thích quá càng vê bóp nhún hai núm vú, sữa càng trào ướt nhoẹt thêm. Chị Phương lịm đi, nhón người thấp xuống để tránh những sóng lăn tăn trên đầu vú, nào dè ở tư thế này đít chị nhỏng lên hơi nhấc tôi nhón lên theo làm buồi tôi đâm uỳnh uỳnh vô bắp đùi chị.
Tôi y hệt con khỉ con đeo trên lưng mẹ, cặc tôi va chạm vào da thịt đàn bà làm nó cứng tìm cách giập đâm cho đỡ. Tôi vẫn phủ lên hai vú chị, thúc bóp và nắc oạch oạch khơi khơi.
Chả biết chị Phương cảm thấy ra sao mà nghe chị kêu ri ri, tôi lên cơn nên đẩy oách hai lúp nịt vú ra khỏi bầu và dùng các ngón tay vê trực tiếp lên da vú chị. Hai núm vú bị lăn xe nở cực độ, nhỉnh còn hơn quả nho, tôi vê sữa phún ra rào rào.
Sữa gây dính láp nháp càng làm tôi choáng váng và bị lôi cuốn. Tôi xòe to bàn tay ra mà nắn bóp day cho hai quả vú nhồi tưng tưng. Chị Phương rỉ rả rên ư ư mà vẫn giữ yên cho tôi tưng bóp.