Quang đã biến đi đâu mất.
Hương cảm thấy bỡ ngỡ đột ngột, nàng ngơ ngác nhìn quanh cái tiệm đông đảo kiếm khuôn mặt Quang. Nàng đi đi lại lại quanh các bàn khác tìm kiếm. Các khách hàng đang dùng bữa ăn trưa tò mò nhìn nàng, làm Hương thấy ngượng chín người lên. Cái mặc cảm mình không mặc quần ở trong làm nàng nửa tự xấu hổ, nửa như càng nứng thêm. Những tia mắt, những cái nhìn của những người đàn ông mắt đen, mắt nâu, mắt xanh quanh quán ăn làm nàng cảm thấy như nàng đang bị những tia phóng xạ x-ray soi mói nhìn ngó, và họ có thể thấy xuyên qua cái váy đầm dầy cộm của nàng!
Người bồi bàn thấy nàng đi ngang với khuôn mặt lo lắng, vội níu nàng lại. Người trai trẻ tuổi chỉ tay ra bãi đậu xe, nói cho nàng biết Quang đã nhắn rằng chàng đẽ đợi nàng ngoài cửa tiệm. Nàng an tâm thở nhẹ, mình dại quá, hứng lên thành bất bình tĩnh. Nàng cám ơn líu lít, vội vã bước lẹ về hướng cửa.
Quang đã mở máy sẵn, đợi chờ nàng ở ngoài đường. Hắn bước ra khỏi xe, mở cửa xe cho nàng vô. Hương leo vô trong chiếc Mercedes CLK hiệu sport hai cửa của Quang, nàng khép hai chân xéo lại với nhau, chân phải kê trên đầu gối chân trái. Hương kéo thẳng váy đầm xuống ngang đầu gối, hai bàn tay nắm lại như quả đấm đặt nằm trên đùi. Nàng ngồi thẳng thắn trên ghế một cách thật đứng đắn kín đáo, cho dù lúc đó nàng cảm thấy rất đĩ thõa vì không có mặc xì-líp ở trong. Quang nhìn cái tư thế nàng ngồi, nhếch mép mỉm cười…..