Nghĩ vậy, Tiến lủi ra khỏi ruộng mía ngay, mặc dù những tiếng rên rỉ của Cưng còn đó, càng ngày càng gấp rút và hình như có lúc nó rít lên nữa, những âm thanh ấy lại làm Tiến chạy thực nhanh.
Về tới chợ Thị Nghè. Tiến kiếm cục gạch vẽ mật hiệu trên cột đèn trước cửa chợ bên cạch bà già bán thuốc. Chàngvô quáncà phê ngồi chờ. Khi Tiếnvừa đi khỏi, chàng không biết bà già bán thuốc nhìn thấy hình vẽ của Tiến, lật đật gửi tủ thuốc cho người bên cạnh, móc trong người ra mảnh giấy chạy vôAtiện thuốc tây gần đấy, trao mảnh giấy cho ông dược sĩ. Ông này đọc qua mảnh giấy hấp tấp chụp điện thoại gọi đi ngay.
Cũng ngay lúc đó, San nhận được tín hiệu phải liên lạc với sở Phản Gián ngay. Chàng lật đật tạt qua một trạm gác cảnh sát, xuất trình sựvụ lệnh, mượn điện thoại gọi về sở. San ghi chép địa điểm báo động rồi nhẩy lên xe tới đó tiếp xúc với Mật Báo Viên ngay. Không đầy lO phút sau, San gặp Tiến. Sau khi nghe Tiến kể lể, San nửa khóc, nửa cười. Tiến đã dùng mật hiệu liên lạc khẩn cấp báo động để gặp chàng. Cũng vì San đang nhờ Tiến theo dõi một tổ chức đặc cơng Việt cộng trong hẻm Lao Động mà mấy tháng trước Tiến phát hiện được. Chàngh đã chỉ cho Tiến cách liên lạc khẩn cấp khi đám đặc công hành động. Nhưng bây giừ Tiến dùng cái đó gọi chàng tới để xin một cái bùa yêu! mà người con gái ấy lại là học trò chàng. Cũng như thằng nhóc con Tiến muốn trừ khử cũng lại là học trò chàng luôn! San nghe xong câu chuyện, cười hì hì. Trao cho Tiến một chai dầu thơnl nhỏ.
– Tôi đồng ý giúp ông lấy lại cảm tình con nhỏ, cũng nhưcó thể dùng cái này mồi chài những người ông khoái. Nhưng giết thằng Cưng thì không thể làm được vì tôi chưa hề giết người bằng bùa ngải bao giờ. Hơn nữa, thàng Cưng có ăn nằm với con Châu cũng chưa đáng tội chết. Vì cả hai đứa cùng tựnguyện. Tối nay trước giờ giới nghiêm, ông ra nghĩa trang người làu ở đường Dương Công Trừng đợi tôi, chúng ta sẽ cùng luyện thêm những gl ông muốn. Còn lần sau có chuyện gì thì vô võ đường thầy Tư nhắn tôi, đừng dùng mật hiệu khẩn cấp này nữa, vì ông làm như vậy cả sở tôi báo độngrồi, chúng mình không nói chuyện với nhau lâu được, ông chỉ có thể gọi tôi bằng cách này để theo đám đặc công Việt cộng mà thôi. Bây giờ tôi phải về sở không có mọi người chờ.