Hà đã để bụng những cử chỉ này của Tam từ lâu, bởi vậy, những hình ảnh săn đón của San lại càng làm nàng thấy sốn sang. Hà nằm co người lại, với chiếc mền phủ lên ưùnh, nàng nhắm mắt nghĩ tới San. Hai bàâ tay nàng úp vào nhau, luồn vô giữa đùi, cặp chặt lại, tưởng tượng như tay chàng. Hà không ngờ chỉ có nhưvậy mà cũnglàm người nàng nóng lên. Nàng lịm đi trong giấc mơ đầy hoa mộng…
Hà bừng tỉnh, nàng dụi mắt nhìn Tam đang cười hì hì bên cạnh. Ghe đã về tới nhà.
– Em ngủ gì mà mê inan, mằm mơ rên ư ử. .
Hà chột dạ, hỏi: ‘
– Anh có nghe thấy em nói gì không?
– Em rên ư ử, có ai nghe thấy gì đâu.
Hà yên bụng, mỉm cười:
– Em ngủ mệt quá, không còn biết trời đất là gì nữa.
Tam hí hửng, chỉ chiếc sọt đựng cá.
– Em coi này, chưa có hôm nào đánh được nhiều cá như hôm nay. Anh còn câu được mấy anh cá Mú khổng lồ này.nữa. Để biếu chú Tư một cặp nấu cháo cho cả làng ăn chơi.
Hà bước ra ngoài nhìn sọt cá, nàng cũng thấy vui vui, nhất là cặp cá Mú lớn tổ chảng kia, đem biếu thầy Tư lấy điểm, làm gì ông không thích cho được. Cái kế mua chuộc thầy Tưbằng đủ mọi thứ này coi bộ dễ có kết quả thực. Chỉ còn vài ngày nữa, thầy Tư sẽ điểm đạo cho nàng rồi. Lúc bấy giờ Hà thả cửa hỏi những gì nàng thắc mắc từ lâu Tam không giải đáp nổi. Nàng lấy mớ lạt, rút ra một cọng xỏ vô mang hai con cá lớn nhất, bảo Tam:
– Để em mang cặp cá này cho thầy Tư đã, anh đem bỏ mối cho mấy bà bán cá đi kẻo cá ươn hết. Chúng mình sẽ gặp lại nhau ở sòng bài nhé.