Cứ mỗi lần thả lưới xong, cả hai đứa cùng ngồi coi cá đớp bóng một lúc rồi vô khoang ghe đi ngủ, hoặc tìm hiển những chữ bùa trong sách. Hôm nay Hà không muốn học vì hơi mệt, nàng ngồi bên Tam xem cá đớp bóng tới thật khuya, Tam có vẻ cao hứng lấm, những tăm cá làm chàng mê mẩn không để ý tới Hà ngồi bên. Nàng cũng ngồi lặng thinh nhìn Tam đăm đăm. Tự nhiên Hà nghĩ tới San, đã mấy hôm nay, những lúc rảnhrỗi ngồi nghĩ ngợi bâng quơ, hình ảnh San cứ lởn vởn trong đầu óc nàng: Hình như trong con người San có một cái gì lạ kỳ; hễ gần chàng làm cho Hà cảm thấy náo nức và khi xa chàng nàng thấy nhớ nhung?
Đám cưới của Hà với Tam đã được loan báo kháp nơi, ai ai cũng biết và chính cả gia đình Tam cũng đã dọn qua nhà nàng ở, lúc đầu như người mướn nhà, nhưng sau này tự nhiên Tam trở thành chủ gia đình lúc nào cũng không ai hay. Thậm chí có nhiều ngườị còn gọi Hà bằng tên Tam nữa. Vậy mà tự nhiên không hiểu sao dạo này Hà lại thấy hình bóng San lởn vởn trong cuộc sống nàng hơi nhiều. Không biết có phải vì sự thay đổi cuộc sống chân chính của nàng đã được San nhìn Hà với con mắt khác hay không. Nàng đã để ý thật kỹ và thấy quả thực San quan tâm và gần gủi với nàng hơn bao giờ hết. Không hiểu sự quan tâm này của San có phải bắt nguồn từ cái nê nang Hà khi biết nàng sáp làm vợ Tam, hayvì thầy Tưđã công bố chính thức sẽ điển đạo cho Hà cùng một lượt với Dung và Oanh. Hoặc là chàng đã yêu nàng?