San cắn chặt răng, tăng vận tốc xe chạy thực mau, gió đồng nội lùa vào thân thể mát rượi. Hình như Lệ đang kể một chuyện tiếu lâm nhưng chàng không nghe rõ vì gió thổi ù ù qua lỗ tai. Tay mặt nàng vẫn luồn qua áo, ôm ngang bụng San thực chặt. Tay trái Lệ rà trên lưng chàng, nàng gãi nhè nhẹ. Tới giờ này có lẽ Lệ đương nhiên coi chàng như người tình đầu gối tay ấp của nàng, không cần biết San có chịu hay không!
Mặt trời đã lên thực cao, ánh nắng gay gắt nóng bỏng thịt da. May mà xe chạy mau, gió thổi mạnh nên cũng thấy dễ chịu. Nhưng cuối cùng rồi cũng tới nhà thầy Mười. Mấy con chó lại ùa ra sân sủa vang. Đứa con gái của thầy Mười ra mở cửa. Hôm nay thầy Mười đi thăm thân chủ từ sáng sớm, có lẽ phải chiều tối mới về, nên San và Lệ đành phải chờ. Ngồi uống nước một lúc, hai đứa rủ nhau ra vườn.Bóng cây rợp mát, gió thổi hiu hiu, nhìn những chùm mận nặng chĩu, vài con chtm sâu bay qua lại. San cảm thấy thoải mái lạ thường. Hal đứa đi sâu vô trong vườn, qua cái am, đi vô vườn chuối hột bữa trước luyện phép. Không hiểu tại sao, chẳng ai bảo ai, hai đứa cứ đi lầm lũi tới chỗ này rồi cùng ngồi xuống bên cạnh gốc chuối.
– Anh San à…
– Em nói gì?
– Anh đã thử bùa yêu của thầy Mười lần nào chưa?
San mỉm cười.
– Anh biết nhiều loại bùa yêu, luyện cũng nhiều và thử cũng nhiều. Còn bùa phép của thầy Mười thì chưa có dịp dùng qua.
– Thế anh đã bị cô nào bỏ bùa chưa?
San cười lớn:
– Anh cũng đang mong có cô nào bỏ bùa yêu cho anh theo. Nhưng đợi mãi chẳng có ma nào thèm.
Lệ cười khúc khích.
– Thực không đó?
San lập lại lời Lệ nói lúc nãy.
– Thầy bà đâu có ai nói láo bao giờ.
San chưa nói dứt câu, Lệ đã chồm sát vào mình chàng đọc chú rồi thổi mạnh vào mặt chàng. Vừa thổi vừa cười khúc khích. Tự nhiên San choáng váng một giây như mất thần. Rõ ràng Lệ vừa đọc câu chú với đủ cả năm chữ. San hỏi nàng:
– Tại sao em biết hết năm chữ trong câu chú.
Lệ vẫn cười khúc khích, giọng nói nàng ngọt và êm ái lạ thường.
– Anh tưởng em ngu sao? Thầy Mười cho em câu chú có ba chữ. Nhưng anh không nhớ là lúc luyện phép, anh niệm ba mươi sáu lần bên tai em đủ cả năm chữ, Không làm em thuộc lòng được sao?