Ngày hôm qua chúng nó lãnh lương, em bắt phải nạp hết, không chừa một đồng xu cho đứa nào cả. Bây giờ em phát tài rồi Em mới mua hơn hai mươi lượng vàng chiều hôm qua. Bởi vậy, hôm nay mới rủ thầy tới thầy Mười tạ ơn đó.
San mừng thầm trong bụng, mới có một tuần lễ mà Lệ mua nổi hai mươi lượng vàng, quả thực không thế nào tin nổi. Như thế lo gì hôm nay San không được sợi dây cà tha vàng. Bỗng chàng nghĩ tới câu chú luyện phép hôm đó. Thầy Mười chỉ cho Lệ có ba chữ, ông đã giấu đi mất hai chữ. Ông nói với chàng: ” đừng bao giờ cho ai đủ năm chữ, vì ba chữ cũng đủ mạnh lắm rồi. Hãy giữ lại hai chữ cho “nhà thầy!”.
Tiếng Lệ vẫn thao bất tuyệt phía sau:
– Thầy San biết không, có tối em phải ngủ với năm thằng Mỹ. Chạy phòng này, luồn qua phòng khác. Lừa đứa này, gạt đứa kia. Chúng nó gặp em như cọp đói gặp thịt tươi. Dễ sợ lắm. Nhưng có điều để tụi nó thỏa mãn rồi, nói gì làm nấy ngay cả bảo nằm yên đó để em đi tiếp thằng khác nó cũng nghe, nhưng phải trở lại mới được. Nếu không có bùa phép của thầy Mười, trên đời này có đứa con gái nào làm được như vậy.
San cười nói đùa:
– Nếu vậy chắc bây giờ tôi cũng mê cô Lệ luôn rồi.
Lệ đập mạnh lên vai San cười như nắc nẻ.
– Khiếp, cái thầy này. Có em mê thầy thì có. Tối hôm luyện phép thầy còn dữ hơn tụi Mỹ nữa.
Vừa nói nàng vừa luồn tay qua áo San, rà lên ngực chàng xoa nhè nhẹ, giọng Lệ nhỏ lại:
– Không hiểu sao, sau đêm đó, tự nhiên em nhớ thầy kinh khủng. Ngay cả những lúc ăn nằm với tụi Mỹ, em vẫn tưởng là thầy. Hồi xưa có như vậy bao giờ đâu, em coi đàn ông, con trai như cỏ rác, bất cứ là hạng người nào.
San cười hì hì.
– Cô đừng làm tôi cảm động quá, lái xe xuống ruộng bây giờ đó.
Lệ nói thực trơ tráo.
– Ừ phải rồi, kiếm chỗ nào vắng người, anh lái xe xuống ruộng đi, em nhớ anh muốn điên người lên rồi đó.
Hình như nàng cắn vào lưng chàng, thân thể San cũng đã nóng hừng hực vì sự cọ sát của Lệ. Có lẽ cả đời nàng chẳng bao giờ mặc áo lót hay sao. San cố cầm lòng bảo Lệ:
– Tụi mình tới thầy Mười rồi về, lúc đó em muốn lôi anh đi đâu thì đi.
Lệ cười thực dâm đãng.
– Anh nhớ nhé. Thầy bà không có được nói láo đó. Lúc đó anh chết với em.