Khi San vòng xe lại, trở ra. Hà vẫn còn tần ngần nhìn theo, tự nhiên nàng có những so sánh giữa San và Tam. Một người khôn ngoan, ăn nói ngọt ngào tới tim, tới óc người khác, thân thể lúc nào cũng tỏa đầy sự đam mê, che chở cho người chung quanh, nhưng với nàng không thế nào chinh phục con người này làm của riêng được. Còn một ngưừi tính tình đôn hậu, thực thà. tới khù khờ; không biết ăn nói văn hoa, nhưng dễ sai bảo và đối với Hà thực dễ dàng nắm trong tầm tay, sai khiến làm tất cả những gì nàng cần thiết. Cũng vì vậy, nhiều lúc Hà cũng thấy tội nghiệp và tìm được thú yêu đương thực dễ dàng trong con người này.
Bây giờ Hà trở về với những gì của nàng có thực sự. Nàng biết giờ này Tam đang trông mong nàng lắm, đã hai hôm rồi không về.
Khi Hà bước vô nhà, Tam đã chạy ra ôm chầm lấy nàng, hỏi han rối rít. Chàng đỡ nàng ngồi xuống giường, lấy nước lau mặt cho Hà và kể lại cho nàng nghe hết những gì lúc nàng vắng nhà. Hà mừng lắm, nàng không ngờ tụi nhỏ lại được việc như vậy, nàng thủ thỉ với Tam:
– Nếu sòng bài mà làm ăn được, em đâu có phải đi làm đêm hôm như thế này nữa.
Tam nghe Hà nói mừng lắm, chàng hớn hở:
– Phải đó, từ nay em cứ ở nhà lo sòng bài với anh, có khi còn nhiều tiền hơn em đi làm như thế này.