VN88 VN88

Đọc truyện séc hay tuổi thơ dữ dội

Nó với con Phượng được trả lại về cái chòi ban đầu.
Thằng lính dẫn hai đứa vô chòi. Nó thấy thằng lính to con đang ngồi với ông Tàu thợ may, con Phượng chồm lên nhưng đã bị giữ lại. Lão thợ may sợ quá té khỏi ghế trước tràng cười hô hố của đám lính. Nhìn thấy nó áo quần tả tơi. Thằng lính to con bảo. Tụi bây bỏ con nhỏ này, hắn chỉ vào nó – vô góc kia, rồi ra ngoài”

Nói xong hắn quay qua con Phượng, trước sự sửng sờ, hắn giật tung áo quần con Phượng rồi dằn ngữa ra giường. Con Phượng kêu mấy tiếng thảng thốt, đạp bung ra. Điên tiết, hắn dang tay “Bốp” con Phượng đập đầu vào thành giường, ngất hẵn. Thằng lính đứng dậy cởi áo quần, quay qua thằng Tàu biểu diển cái vật to và dài của hắn, với lất cái bi-đông nước, uống một ngụm rồi hắn phun vào mặt con Phượng cho tỉnh banh toạc hai chân con Phượng ra, chồm lên.

Thằng tàu đi ra cửa, nói gì đó với hai tên lính, rồi dúi cho mỗi đứa một xấp tiền. Hai thằng liền bước vào, chộp lấy tấm thân bấm tím của nó. Cột nó vô cây cột sát tường.

“Cột chưng kia nữa, chừa một chưng cho ngộ” thàng tàu bảo rồi cởi quần … Xong việc, hai thằng lính liếc con Phượng, lúc này đang há hốc miệng, quằng quại rên siết dưới nhịp thúc của thằng lính. Với ánh mắt lom lom, thằng Tàu bước lại chổ nó, chộp cái chân còn lại của nó vác lên vai rồi thúc vào. Không còn thấy đau, nhưng cơn giận và nhục làm nó ngất đi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.