Trời xế chiều, xe trâu dừng ở buôn, mấy thằng thượng bu lại, cỏng cả ba đứa lên một cái nhà sàn lớn. Thằng thượng to con, tên A. Voòng theo vào, chỉ mặt cả bọn nói. “Vợ đừng bỏ trốn, quanh đây toàn cọp, một làm vợ A. Voòng trong một đêm, hai là làm mồi cho cọp đói.” Nói xong nó rút dao, chặt đứt dây trói chân tay cho cả bọn rồi bước ra sập cửa lại nói vọng vào “A. Voòng đi mổ trâu, đào rượu để ăn mừng tối nay”
Con Thanh òa ra khóc. Nó cũng khóc. chỉ có con Phượng còn bình tỉnh, nó nói “cửa không khóa, bọn mình chạy đi, nó bước lại hé cửa nhưng vội đóng lại, nó quay lại bảo “bên ngoài canh lỹ lắm”
Cả bọn đang hoang mang thì nghe tiếng cồng tiếng trống bập bung và và tiếng trâu rống lên… Chặp sau Thằng thượng bước vào, người nó dây đầy máu, tay kia ôm một vò lớn rượu cần.
Có mấy thằng thượng lau nhau chen vào, bày ra sàn mấy miếng thịt tươi đỏ hỏn còn dây máu, và mấy cái ống tre rồi kính cẩn rút lui.
“Vợ lại uống rượu với A. Voòng” nhắc mãi cái ba bốn lần thấy cả bọn vẫn ngồi yên rúm ró, nó rút soạt cây dao rừng dắt trên vách rồi gầm lên. Con Phượng sợ quá riu ríu bước lại, con Thanh và nó nhích từng bước theo sau”
“Ngồi xuống” rồi quay qua con Thanh nó tiếp “đổ nước trong ống vô bình” rồi ngồi lại đây, hắn vổ vổ cạnh chổ hắn ngồi. Con Thanh rưng rức khóc riu ríu làm theo. Hắn đưa cái ống cho con Thanh bảo “hút đi” con Thanh ngậm ống nhưng không dám hút, cáu tiết hắn hét lên “có hút không, rồi hắn lấy tay chỉ vào mặt nước trong bình “A. Voòng này chưa thấy xuống” Con Thanh hút một hơi, hắn bảo tiếp “nữa” rồi con Thanh chợt buông ống ra, ho sặc sụa … Thằng thượng cười khành khạch rồi dưa mắt nhìn nó. Nó sợ quá, lấy tiếp một ống tre dốc vào và nhắm mắt nuốt cái thứ nước nồng nặc kia. Con Phượng không sặc, nhưng mặt đỏ ửng. nó cũng thấy nóng hừng hực trên má, trong bụng …