Đột nhiên xe dừng lại, nó thấy thấp thoáng một cái chòi ẩn sau mấy tán lá rậm. Hai thằng cầm súng nhảy ra rồi chợt nhận thấy thằng đánh xe. Thằng đánh xe bảo “Hàng mềm của ông Vượng tới”
Rồi trong chòi, ba tên đi ra, một tên mặc đồ lính, cực kỳ cao to, đeo súng lục. Theo sau là hai tên người dân tộc đen nhẻm chi mặc độc cái khố, một tên thấp bé, còn tên kia cao to không kém thằng lính. Hông đeo cây dao rừng to bản sáng loáng.
“A Voòng. Như lời hứa bọn tôi giao cho bản các anh” Thằng thượng to cao không đáp, chỉ nhìn chằm chặp vào con Thanh rồi đảo mắt nhìn thật kỹ rồi nói. A. Vượng giử lời, bản Pơng cũng giử lời. Tối nay A Voòng sẽ có vợ, còn ngày mai lính của A. Vượng có chổ núp, dân bản đang làm hầm cho lính trên núi”
Nói rồi nó quay qua thằng nhỏ con, nói gì đó, thằng kia phát lên xe trâu, còn Thằng thượng to con đứng lại chào mấy thằng lính rồi nó phóng bay lên phía sau cái xe trâu, con trâu sợ quá chạy bừa cả vào lề đường Thằng thượng vẫn nhìn con Thanh mê mệt. Rồi nó bảo “vợ A. Voòng có cái da trắng như trứng gà bóc, tối nay A. Voòng sẽ uống rượu với vợ” rồi như thấy vẽ mặt ghê tởm trên mặt con Thanh, nó vổ vổ vào cái day đeo bên hông rồi gằn tiếng “nếu vợ không ưng, A. Voòng sẽ chặt chân rồi vất cho lũ trai làng thèm hơi gái Việt”