VN88 VN88

Đọc truyện séc hay tuổi thơ dữ dội

“Cho mấy tiểu thư tha hồ la … khặc khặc khặc” nói rồi nó đưa bàn tay thô ráp chộp lấy ngực con Phượng. Con Phượng ú ớ rồi day qua một bên. Con Thanh òa ra khóc.

“Đụ má, mày làm cái gì đó, thằng đánh xe bò quay lại hét vào mặt thằng rậm râu. ông Vượng mà thấy bầm dập là mày chỉ có nước đi đái” nói rồi nó lại bảo “lần này thằng thượng được nước một, má … tao với mày lấy nước hai. Xong vụ nay tao đè tất cả con gái bản nó”

Thằng rậm râu lại cười khặc khặc nhưng đã chịu ngồi yên và từ từ ngủ gật.

Nó quay qua thì thào hỏi con Phượng. Con Phượng xuỵt một cái nhỏ, dổ con Thanh rồi nói.
Má tao đi chừng nữa tiếng là mấy thằng này xịch tới. Xe dừng trước cửa, tao tưởng má quên đồ nên chạy ra. Thằng mặc đồ bà ba lúc nảy nói mở cửa cho nó mang trái cây vô, tao vừa mở cửa là không còn biết gì hết. Tỉnh dậy thì thấy như mày …”

“Tao tới sau, kiếm mày không ra … rồi vừa sợ, vừa hoang mang, nứơc mắt nó chạy quanh”
“Mày đừng khóc, con Thanh nó sợ lắm rồi, để coi tao có cách gì xoay không”
“Mà tụi nó bắt mình làm gì” con thanh nức nở hỏi
“Tao không biết, nhưng có lẽ là có liên quan gì đến bọn thượng”
Chợt nghĩ ra, nó thảng thốt ghé tai con Phượng thì thầm “có lẽ là Fun-rô.
Con Phượng tái mặt ấp úng “sao … sao mày biết”
“Tao thấy nó mặc đồ lình, có súng và lại liên hệ với thượng”
Con Thanh lại thút thít tiếp “sao tụi nó biết tụi mình mà bắt” có ai biết bọn mình lại nhà con Phượng đâu.
“Thằng tàu …” con Phượng bật nói “chẵng lẽ cha may đồ ?”
“Ừ, chỉ có thể chả, vì lúc tao với con Phượng về nhà, ngang qua tiệm chả, chả chặn lại hỏi đi đâu, con Phượng đùa bảo bọn mình về nha con Phượng chơi bài. Vậy là chính nó”

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.