“Con có biết đâu … con nghe ông Tàu thợ may nói lại” và nó thấy rõ vẽ mặt kỳ kỳ của má nó
“Má tính gởi biếu quà …” chợt má nó ngưng một lát rồi nói lơ qua chuyện khác, nó thừa biết là má nó sợ nó hỏi về gói quà hôm trước. Ha ha ha
“Thôi con đi đi kẻo mấy đứa nó làm một mình” má nó thúc rồi nói “tiền trên bàn kìa bé, trưa mua bánh mì ăn”
Vừa tới đầu nhà con Thanh, nó đã thấy con Thanh ngồi ngoài hiên buồn như đưa đám, con Phượng ngồi kế, mặt cũng không vui. Nó sà ngay lại hỏi “Sao vậy ? có chuyện gì hả”
“Con Thanh nói như mếu, ba tao đi rồi, sáng nay, hôm qua không biết chuyện vì chuyện gì mà ba má tao cải nhau ghê lắm” rồi nó tiếp “lúc tao đi gởi mấy bộ đồ nhờ sửa với mà về, đang ở trên phòng thì nghe má tao to tiếng, rồi tiếng phân bua của ba tao, rồi nghe chị Trang, người làm mới cháu bà Phan đó, khóc lóc nữa. Tao tính chạy xuống nhưng đã bị má tao chặn ngay cửa, bảo lên trên lầu “tao tính phản đối nhưng thấy bả dữ quá nên đành lên” nó ngưng một chút, lúc này con Phượng liếc xéo nhìn con Thanh và liếc xéo nó, tay lén chỉ xuống đất, nó chợt hiểu ra, chắc là ngay lúc nó với con Phượng ra cửa là má con con Thanh về, và má nó bắt gặp cái cảnh tượng dưới bếp”
Con Thanh lại tiếp “Sáng nay má mới nói tao biết là chị Trang dụ ba tao rồi còn hô hoán lên là ba tao dê chỉ. Má tao cho chỉ nghĩ làm rồi. Hình như tối qua ba tao năn nỉ má suốt đêm nên sáng nay má có vẽ bớt buồn, chỉ buồn cái là ba tao không muốn ở nhà nữa nên tính ghé nhà chú Thành của tao ngoài tỉnh chơi rồi mốt đi luôn”