VN88 VN88

Đọc truyện séc hay tuổi thơ dữ dội

Một lát sau, nó đề nghị “thôi tao đi ngủ một tí, không biết sao mỏi quá” vậy là cả ba đứa chất đống lên giường của con Thanh. nó thiếp đi lúc nào không biết …

Mở mắt dậy, nó thấy nắng chiều đã vàng, chiếu nghiêng nhiêng qua cánh cửa trước mở hé. Con Thanh và con Phượng đã dậy từ lâu và đi đâu mất. Nó nghe tiếng nước dội trong phòng tắm, “ha ha … ào ào như vầy chỉ có con Phượng thôi” nó nghĩ và hỏi vọng vô “Phượng hả, con Thanh đâu rồi”

“Nó đi chợ với má nó đem mấy bộ đồ ra sửa rồi”
“Trời, có biết cở của tao bao nhiêu mà đem đi”
“Ha ha, lúc mày ngủ tao với con Thanh lấy thước dây ra đo rồi Ha ha ha” nó tiếp “mày ngủ như chết, tao với con Thanh lột mày ra mà mày có hay gì đâu”
“Con khỉ”

Nó ngượng ngịu, dám lắm chứ, áo quần nó được cài lại cẩn thận, mà lúc đi ngủ nó có vậy đâu. nghĩ một lúc nó mỉm cười … “có gì đâu, của mấy đứa nó cũng như mình mà”

Ngồi bần thần trên giường một lát, nó tò mò lấy cái cuốn sách hồi trưa con Thanh đọc ra xem, lật mấy trang sách mà nó đã cảm thấy nhộn nhạo trong người. Mấy cái tấm hình cứ đập vào mắt nó, không thấy gì làm rõ nhưng như vậy lại cànng kích thích nó dữ. Rồi cảm thấy xấu hổ, nó gập mạnh tập sách lại, nhét vô hộc bàn cùng với cái vật màu hồng kia. Vừa đi ra lan can, nó vừa hít một hơi dài khoan khoái. Nó nhìn vô cái cửa sổ lá sách lúc nãy, thấy con Phượng đang lau tóc, bộ ngực căng cứng của nó cứ nẩy lên khi nó dũ cái mái tóc dài ngang lưng. Bộ lông đen nhánh của nó sũng nước, bết lại. Con Phượng mở mắt, thấy nó nhìn vào, nhe răng cười tự nhiên. Nó cũng cười lại, rồi cái hình ảnh sáng nay cứ chập chờn, nó nhớ lại cái vẽ mặt thèm khát của ba con Thanh, nhớ cái bộ râu bị đẩm ướt khi ba con Thanh hôn nó … đang miên man thì con Phượng đã ra tới nơi, nó chỉ mặc quần lót và khoác hờ hững cái áo đồ bộ, tay vẫn cầm cái khăn xoa xoa lọn tóc.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.