Những đường nét mượt mà, không quần áo của anh.
Những đường nét dù thời gian chóng qua. . . . . . đồi núi, khe rảnh, vẫn đầy tràn như con suối mùa xuân, và sướng mai rơi tràn trên đầu lưỡi của anh.
Vị mặn nồng tình xuân em tươm ra cho anh ngây ngất. . . . . .
Anh đã đi vào trong em. . . . vào sâu thật sâu. . . . . . . . !”
Chồng Liễu dìu Vân ra sàn nhảy, còn lại Tú. Chồng Vân vì tửu lượng quá yếu nên ra xe ngủ, Chồng Liễu vừa nhảy vừa bóp lồn con Vân tỉnh bơ. Vân cũng đang nứng nên không phản đối. Nhưng phản đối gì nữa, khi chồng Liễu đã tỏ đường đi lối về cả bao nhiêu lần. Phía dưới thằng Tú mò mẫn qua lớp áo quần của Liễu. Sau những bài hát âm hộ Liễu cũng nóng ran, hắn nói với liễu:
“Thấy dì hát mà tui muốn xuất tinh!”
“Quỉ, làm gì dữ quá vậy!” Liễu trả lời và nhìn Tú đắm đuối.
“Thấy dì sexy không thể tưởng!” Thằng Tú cười nói
“Quỉ không! Mày dẫn con vợ Mỹ mày về trước tao tưởng mày đè nó ra chơi một trận rồi à!?Liễu nói khi liếc qua Tú, lời hờn dỗi.
“Chơi mẹ gì! Ngó tụi Mỹ vậy mà khi tống vô rộng rinh phát nản dì ơi! cái của dì mới đã, bót không thể tưởng, chật ních hà!”
“Thằng khốn! Aên nói vậy a!” Tuy trả lời vậy, nhưng liễu nghe rang rang ở cửa mình, và nàng hạnh phúc nghĩ: tối nầy thế nào thằng Tú cũng đụ nàng thảm thiết, Liễu nhìn qua nó nói nhỏ: “Mày làm tao ướt rồi nha nhỏ!” “Tui muốn bú thiệt lâu cho dì chết luôn!” “Đồ ranh con!!”. Khi chồng Liễu trở lại bàn ngồi, nàng kề tai chồng nói: “Tui thấy ông mò lồn con Vân nha!Tối nay tui đi chơi nghe. Nhớ coi chừng thằng chồng của Vân. Khi về ông cho hắn vài quả bia là hắn đi cho tới sáng”Chồng liễu quay qua nói với thằng Tú ” Mẹ! Mày không làm bả đã tao giết mày!” rồi cười vang không ai hiểu.