Nhảy chán chê thì tôi bắt đầu hát. Thực ra tôi không định hát nhưng vì Diệu Hương, người đã nghe tôi hát tại buổi Karaoke giao lưu đầu năm. Hôm đó, tôi hát 2 bài “Trái tim bên lề” và “Back at one” của Brian McKnight. Mọi người đã cổ vũ rất ác khi tôi hát bài “Back at one” vì đây là một bài theo phong cách R&B rất khó. Và hôm đó Thanh và nhiều người cũng ngạc nhiên là tại sao tôi có thể xử lý một cách rất kỹ thuật một bài hát khó đến thế.
Diệu Hương bắt tôi hát tại Hải Phòng, và hôm đấy tôi hát bài “I have nothing” của Whitney Houston, cả không gian chìm trong tĩnh lặng khi nghe tôi hát. Mà thực ra là tôi đang biểu diễn chứ không đơn thuần là hát. Ngoài ra tôi còn hát bè cho Trang hát bài “Stay the same” của Joey McIntyre. Tóm lại, tôi là nhân vật nổi nhất đêm đó. Vương còn nói với tôi: “Không có Lâm thì đêm nay mất vui”. Quả thật khi tôi nhảy, thì mọi người ở xung quanh lửa trại, mọi người đang chơi bài trên bờ, rồi nhân viên khách sạn cũng bỏ dở công việc để xem tôi nhảy. Khi tôi về khách sạn để tắm. Một nhân viên khách sạn còn nói với tôi: “Nhảy nữa đi anh”. Khi tôi đang trên đường về phòng thì gặp Hoà. Hoà giơ ngón tay cái lên ám chỉ tôi là number one và nói một câu: “Thằng em hơi được đấy”. Từ đó trở đi cứ gặp tôi ở đâu là anh Hoà lại giơ ngón tay cái ra và ôm tôi một cái, làm tôi ngại ơi là ngại.