Thúy An la lên thật lớn tưởng như căn phòng rung rinh. Ra xong John và nàng đụ tàn canh, gió lốc. Đụ như hành quân diệt địch. Đụ như máy bay chiến đấu phản lực. Đụ như hải vận tốc đỉnh đang chạy trên sông. Thế mới biết sức lực Mỹ đen khác với những Việt Nam trước đây đã dụ nàng. Nàng lại sướng từng thớ thịt:
– Anh không cho em ri Từng hả anh?
– Không. John nói. Đụ mà ngưng là dở. Phải cho những cơn khoái lạc đến liên tu. Ra rồi vẫn chơi… Như thế cô mới nhớ tôi…
John lớn hơn nàng đến hơn hai chục tuổi. Không cần. Lớn tuổi mà đụ hay, nàng cứ cho lên… Hôm đó, John và nàng ôm nhau đụ đến năm tiếng. . . Cả hai ra bao nhiêu lần không nhớ nổi. Có một điều làm nàng nhớ là John đã xuống ôm lồn nàng húp hết nước khí của hai người một cách say đắm thân thương…
… Bây giờ trước mặt nàng… trước mặt nàng Lý trèo lên, cho cặc vào lồn chị Thúy Nga. Chị rút hai giò lên mà chiu sướng. Chị la:
– Anh ơi, cặc nó vào nữa hả anh, mình chơi cái thứ mấy hôm hay rồi anh. Chơi cái này thật lâu nhen anh. Vừa rồi anh xuống bú lồn em, em muốn ngất xỉu. Hôn em đã phiu nơi chốn non bồng. . . Đụ đi anh ơi. . . kệ ai muốn nói gì thì nói, em vẫn yêu anh đến chết.
“Mặc kệ ai muốn nói gì, em vẫn yêu anh đến chết”. Lời xác định keo sơn đó không phải có mình Lý nghe mà cả em nàng, Thúy An nữa. Đáng lẽ Thúy An vờ như không biết có Lý trong phòng, nàng cứ gõ cửa gọi chị Thúy Nga… không cho chị làm tình với Lý nữa, nhưng cảnh hai người làm tình trong kia đã quá thu hút, hấp dẫn. Nên nàng để như thế ngồi hằng giờ ngoài cửa lớn nhìn vào thưởng thức. Thưởng thức cảnh dâm dật mà nàng chưa từng thấy.