Thúy Nga nghe cảm động quá, nàng vòi lên hôn môi chàng, hôn đôi mắt ngọc chàng, hôn cả khuông mặt đẹp trai chàng…
– Anh eo biết em đã viết bao nhiêu trang nhật lý không?
Nàng vòi tay lấy cuốn nhật ký trên bàn phấn, lật ra đưa cho Lý đọc. Chàng chỉ nhìn qua loa lấy lệ . Chàng dìu Thúy Nga lại giường. Hai người nằm bật ra, để chân thòng dưới đất.
– Em thèm anh. Thèm những cơn dục mình xé trời của hai đứa. Em nhớ từng động tác của anh trên người em. Em nhớ từng hơi anh thở vào mặt em… Bao nhiêu thứ đó đến đánh phá em trong từng giấc ngủ anh ơi. Sao anh ác thế? Anh muốn em chết với anh không hỡi anh yêu…
Chàng cởi cúc áo cho Thúy Nga. Lần nầy nàng không chuẩn bị nên có mặc xú cheng hồng. Rồi lưng quần nàng cũng được Lý tháo ra. Cũng thế, dưới kia Thúy Nga mặc một xì líp hồng…
– Anh cởi của anh nhen, trước khi cởi của em…
Chàng cởi hết ra trần trụi. Con cặc chàng chồng lên ngất nghểu. Thúy Nga cầm ngay vào nói:
– Cái này nè. Nó đến phá không cho em ngủ nè. Nó ác lắm. Nó đã ra trong người em đến bốn lần, và chẳng bao giờ đoái lại.
Lý cởi áo lót, quần lót cho Nga. Lý chồm dậy nhìn thân thể của Nga lần nữa… Chàng ngậm vào đôi vú Nga bú như đứa trẻ bú vú mẹ. Miệng chàng bú, tay chàng bóp. Lần này chàng không nể nang gì hết. Cứ làm cho thỏa mãn thì thôi. Không ngờ Thúy Nga la lên:
– Sao lần trước anh không bú như thế hả anh? Sướng vô nhân đạo, quái ác, sướng cùng cực anh ơi. Bú mạnh thêm lên.