Thúy An đưa đít cho anh tài đụ tới. Quả tình sướng hơn đụ thường. Đụ được mười lăm phút, anh tài bảo cô An ngồi lên miệng anh, cho anh bú lồn. Anh bảo, nếu muốn cô cứ đụ cái lưỡi cũng được…
Anh cứng cái lưỡi lại, đút vô lồn người đẹp. Nàng ngồi chò hò đụ tới. Kiểu này sướng tuyệt trần. Cũng chừng mới mười lăm phút, Thúy An sướng quá phải ra lên:
– Em ra nủa anh tài ơi. Đụ với anh tuyệt trần quá. Mà cũng mệt quá. Như vầy làm sao tôi quên nổi nè. Trời. Lý đâu có được bằng phân nửa của anh?
Anh tài đụ hai rồi ba tiếng, An ra cả thảy được bốn lần. ánh sáng trời hết chiếu vào phòng, cả hai mới mặc dỗ ra về. Nàng còn muốn đụ nữa. Lên xe xong, An cầm bao phong thư đựng bạc trao anh tài xế:
– Anh đụ tuyệt quá anh tài. Hình như anh chưa ra trong em? Tiếng đồn quả không sai. Vài ngày chúng mình lại mướn phòng đụ nữa nghe anh.
Ý nghĩ ngoại tình đến với Thúy An ngay từ phút đó. Nàng phải ngoại tình mới đủ đòi hỏi của một đàn bà chửa non ngày. Biết với ai cho kín đáo mà hay nữa. Chỉ có anh tài xế trong nhà.
Anh tài xế cầm bao giấy bạc, và tưởng nó chỉ vài ngàn. Thúy đã tặng chàng ba chục ngàn. Và anh lấy vài nghìn mua bánh mời Thúy Nga.
Thúy Nga. Anh không tài nào quên Thúy Nga được . Thân người nàng đã tròn trịa, căn thẳng. Mà cách chơi của nàng cũng lịch duyệt hơn hai cô em. Như thế là giữa lúc Thúy An ngoại tình với anh tài xế thì ở nhà Lý mon mèng đến phòng “Chị” Thúy Nga, sau đó anh cũng thỏa mãn đến tối mịt mới rời phòng. Cả Thúy An và Lý chẳng biết gì nhau. Mà có biết họ cũng chẳng nói gì nhau. Thúy An thừa biết đây là cuộc tình hờ, tạm bợ. Sự đời phải vậy…