Phòng số 34. Thúy An vào trước, anh tài xế vào sau. Anh xin phép An đi tắm, và khi bước ra, cũng như lần trước, anh mặc nguyên bộ đồ khi nãy. Đến lược Thúy An vào phòng tắm rửa rẩy, nhưng khi bước ra, nàng đã quấn có cái khăn lông trên ngực. Anh tài xế trố mắt ngạc nhiên nhìn.
– Bộ lần trước chị Thúy Nga không làm giống như tôi sao anh tài.
– Dạ… dạ lần trước cô Nga hình như tắm ở nhà. Cô ấy. . nằm sẵn trên giường và sai tôi cởi đồ cho cô . . .
Lần này thì anh khỏi bận tâm cởi đồ cho tôi, An nói. Tôi chỉ cần giựt một cái… là thân hình tôi sẽ trần truồng… Còn anh, sao ăn mặc thế làm sao mà… ân ái .. mà làm tình với nhau?
– Dạ, tại phận hèn mọn, nên tôi không dám… Nếu cô cho phép, tôi sẽ chỉ mặc cái quần đùi… có được không?
Thúy An giật một cái. Cái khăn tuột ra. Nàng lồ lộ thân hình như nhộng, Cái bụng trắng trẻo hơi lúp lúp. Đấy anh cối ra như tôi xem nào. Xin anh đừng Dạ với tôi khó nghe lắm, mà mất di tình tự. . .
Anh tài xế từ từ cởi áo, rồi cởi quần. Cái quần đùi anh chưa cởi thì nó nhô lên một cục. Thúy An trỏ vào dò hỏi:
– Cái gì… cái gì mà nó thù lù một đống vậy anh tài? Anh tài xế lấy tay che lại, nói:
– Đàn ông có cái xấu đó. Khi thấy đàn bà, nhất là đàn bà sắp giao cấu với mình thì nó cứng lên. Trông xấu lắm cô ơi.
– Anh cởi luôn ra đi, coi thử nào.
Thúy An đã lên giường nằm sóng sượt, chòm lông lồn mười bảy chổng lên. Nó đòi hỏi, hay hứng tình với anh tài xế… Anh tài cởi luôn quần đùi ra. Con cặc anh chổng ngược, nhưng anh vẫn còn đứng đó, rụt rè chưa dám làm gì.