Cả hai nghĩ mệt, rút cặc ra nằm. Nàng lấy khăn ra lau cho cặc của người yêu.
Cặc anh to dễ sợ. Cặc này mà đụ con gái thế nào anh cũng bị hớp xác. Nó mê phải biết? Thúy Nga ngợi khen. Đến em mà còn mê chết lên chết xuống nứa là…
Sao con mắt của anh cũng đẹp, đôi môi cũng diễm tình… Mê anh là phải, anh Lý ơi.
Nàng lau xong cặc cho Lý, ngoạm vào nút nhẹ:
– Chết anh Nga ơi. Vây là bú hay đụ? Sao nó sướng quá vậy? Cặc chàng lại ngông lên hung tàn. Miệng Thúy Nga ngậm tràn, muốn không hết. Nàng chuốt như chuốt viết chì. Lý nằm quay quắt, lăn lộn. Nhất là khi nàng ngậm vào hòn dái mà chăm”. Lý la thất thanh:
– Thúy Nga em ơi? Em ngậm luôn cả dái của anh nữa hả. Em không gớm sao? ? ? Trời ơi kiểu này anh phải đụ tới tối, tới mai không chừng, chết con trời đất thánh thần ơi. Nhét vào đụ nửa đi em.
Nàng có nghe mà không làm, vẫn bú thiết tha để Lý không chịu nồi, phải ngồi dậy lật nàng ra, cắm cặc vào Đụ.
– Phải đụ em ơi, Lý bảo. Phải cho anh những cơn sướng không quên được. Anh có phải làm tôi mọi cho em cũng đành . . .
Chàng lại nắc dữ dội. Nắc muốn bể mu của nàng ra. Chàng vẫn nhin rõ đôi mắt Thúy Nga mà nắc.
– Đụ như vầy mới sướng Lý ơi. Anh đụ bảy tám lần hôm nay em cũng không buồn. Đụ sao cho đôi chim kia không còn hót nữa…